Sao anh phụ tình em
Chào chương trình!
Em và bạn trai ở Hải Phòng, quen 6 năm và yêu 5 năm, từ ngày là sinh viên cho đến khi đi làm. Nhà bạn trai em rất khó khăn, anh ấy không chỉ phải tự kiếm tiền lo ăn học mà còn phải gửi phụ giúp gia đình. Đỉnh điểm cách đây 2 năm, mẹ anh ý bị tai nạn, số tiền viện lên tới vài tỷ đồng. Anh ý học rất giỏi, có ý chí, tốt tính nên được nhiều người quý mến. Lúc nhà không có tiền phẫu thuật, có nhà ở quê giàu sẵn sàng giúp nếu lấy con họ, nhưng anh không bỏ em để làm vậy.
Tụi em cũng rất vất vả thời gian đó, anh làm và lo lắng gầy rộc. Em dù không muốn vẫn phải cho anh mượn giấy tờ vài lần ra tiệm cầm đồ và chi tiêu hạn hẹp. Giờ cuộc sống đã tạm hơn, anh ý đang làm GĐ cho 1 công ty nước ngoài, thu nhập trên 5000$/tháng; nhưng có vấn đề làm em rất khổ tâm. Anh có quen 1 chị, lúc đầu vì khó khăn nên vay mượn chị ý khá nhiều lần. Chị ý có tình cảm nên lấy lý do nhờ làm bạn trai giới thiệu với bạn bè; nhưng sau đó thì chị coi như thật. Hai người nói chuyện thường xuyên, thậm chí đi chơi xa cùng (có thêm bạn chị ý anh mới chịu đi), về nhà chị ý vài lần (chị ý giới thiệu người yêu) và ép anh ý dẫn về nhà anh.
Mấy năm đó anh ý thật sự khó khăn, vay tiền rất nhiều nơi nên chị làm vậy không dám ý kiến, tặc lưỡi chuyện chị ý coi như người yêu, thậm chí gọi là chồng. Lúc đầu, em cũng nghĩ hoàn cảnh với anh ý chưa làm gì có lỗi với em (hai người chưa hề thân mật, thậm chí chưa kiss) thậm chí chị ý vô tình nhắn tin kể anh và chị ý yêu vài năm em không trách. Nhưng đến giờ đã 2 năm trôi qua, nhìn 2 người vẫn nhắn tin, chị ý đến chơi phòng rồi anh phải đi cùng chị ý làm em rất bực mình đau khổ, khóc lóc (em vẫn giấu mối quan hệ với anh). Nhiều lần em bắt chấm dứt từ 4/2017; nhưng anh ý vẫn chưa làm được. Đợt trước có trả chị ý hết nợ (chị ý đòi cả lãi khoản chị cho anh vay) nghĩ là chấm dứt được nhưng chị ý cứ bám riết; Em nghĩ do chị yêu anh ý quá nhiều và lúc nào cũng nghĩ sẽ lấy anh. Và theo anh ý bảo sợ chị ý về quê anh (biết nhà rồi) nói những điều linh tinh, em nói chuyện với chị lúc nào cũng thấy chị kể công vay mượn giúp anh này nọ.
Anh ý cứ hứa chấm dứt với em hết lần này lần nọ nhưng giờ vẫn chưa được, làm em rất mệt mỏi, mất niềm tin. Dù em biết anh không làm gì có lỗi với em ngoài nói chuyện với chị, đi cùng. Chuyện anh chức vị hay có tài sản này nọ cũng không biết; nhưng không tránh khỏi khó chịu, bực bội, nghĩ nhiều. Cứ khoảng 1,5-2 tuần em tự dưng lại lôi chuyện đó ra giận dỗi vài hôm, sau đó lại làm lành vì còn thương và anh ý đang bị bệnh. Tụi em lại sống gần chỗ nhau, cách 5 phút đi xe máy. Mấy hôm nay em quyết tâm lạnh lùng, dứt khoát với anh ấy vì không muốn tiếp tục sống thế; tình cảm và sự hi sinh bấy lâu nay mang ra làm trò đùa, em nói không còn là bạn gái anh ấy. Anh rất đau khổ và bảo em cứ làm gì tốt cho em. Nhưng bản thân em lại suy nghĩ nhiều. Liệu làm thế có đúng không?
Em gái thân mến!
Tình yêu chỉ thực sự tồn tại khi và chỉ khi nó được thêu dệt bằng chính tình cảm chân thành của hai con người. Nếu như tình yêu ấy có sự chen chân của người thứ 3 thì chắc chắn sẽ có người chịu sự tổn thương trong đó và sống với 1 thứ tình cảm mà cứ phải lo giành giật từ người khác thì tình cảm ấy cũng sớm tan vỡ. Bởi thế, ngoài chuyện tiền bạc ra thì tình cảm cũng phải là vấn đề cần được rõ ràng.
Có thể tình cảm giữa em và bạn trai xuất phát từ những năm tháng khi cả hai vẫn còn tay trắng cho đến thời điểm hiện tại sự nghiệp đã có sự khởi sắc. Chừng ấy năm tháng với nhiều biến động của cuộc sống luôn cho người ta cái cảm giác vừa có tình lại vừa có nghĩa, rất sâu nặng. Đối với em, em sẽ nghĩ đơn giản rằng mãi mãi anh ấy sẽ không bao giờ từ bỏ được em vì em đã là người từng đồng cam cộng khổ với anh ấy. Nhưng với anh ấy thì có thể đó cũng chính là một rào cản khiến anh ấy không mạnh dạn dứt khóat rời bỏ em nếu lỡ như anh ấy có 1 sự lựa chọn khác hoặc đã không còn tình cảm với em.
Thực ra mà nói, sự việc anh ấy bắt buộc phải giả vờ yêu một người lớn tuổi hơn mình để nhận lại sự hỗ trợ của chị ta trong khỏang thời gian khó khăn có thể với em là chấp nhận được vì em luôn hiểu, luôn tin và muốn tốt cho người mình yêu. Em có thể thông cảm cho anh ấy về việc làm đó vì đó là bước đường cùng. Tuy nhiên, đến thời điểm hiện tại mà anh ấy không có sự từ bỏ hoặc không cho em 1 dự định tương lai thì rõ ràng em cần có sự suy nghĩ là điều đương nhiên. Người ta nói, con gái có thì, đâu ai chờ đợi 1 người mà không rõ 1 kết quả. Hơn nữa, kể cả người nào bao dung đến đâu cũng không thể dương mắt nhìn người mình yêu trao yêu thương cho một người khác. Bây giờ anh ấy cứ lưỡng lự, không dứt bỏ tình cảm, cứ sợ này sợ kia thì thử hỏi đến bao giờ anh ấy mới hết sợ, mới chấm dứt mối tình ấy? Theo em, nếu như bạn trai em thực sự cần em, yêu em, em là lựa chọn cuối cùng của anh ấy thì sau khi mọi chuyện đã lo xong anh ấy có thể thản nhiên cứ để em chịu ấm ức và đau khổ như thế không? Bây giờ, nếu em không có sự dứt khóat, em không nghĩ cho em thì người thiệt thòi nhất vẫn là em ,bởi lẽ anh ấy không có sự rõ ràng, cứ dùng dằng như thế. Nếu anh ấy thực sự còn yêu em thì chắc chắn anh ấy đã giữ em và không bao giờ muốn có bất kỳ điều gì tổn thương đến em nữa vì dù sao em cũng đã chịu sự hy sinh về anh ấy rất nhiều rồi. Hãy mạnh mẽ để nhìn nhận sự việc em gái nhé. Chúng tôi tin tưởng sự mạnh mẽ ở nơi em.
Chúc em luôn hạnh phúc!