Ta yêu nhau đã bao lâu rồi...
Xin chào! Tôi tên là P hiện đang yêu thương một người rất nhiều. Chúng tôi bên nhau nhiều năm rồi, trải qua bao nhiêu điều kinh khủng vẫn còn có nhau và thương nhau. Nhưng đến một ngày chúng tôi phải xa nhau, nơi tôi ở không có phủ sóng thiết bị, không thể liên lạc cùng nhau đến 8 tháng, sau đó tôi về Việt Nam gặp lại người tôi yêu thương nhất và luôn luôn nghĩ đến nhiều nhất, là động lực để tôi vượt qua nỗi cô đơn trong 8 tháng. Gặp lại nhau chỉ được 48 tiếng rồi lại xa nhau, đến nay gần một năm rồi cảm giác cô đơn, quạnh hiu. Nói chuyện chỉ qua những dòng tin nhắn, rảnh thì mới hồi âm, đôi khi xảy ra nhiều mâu thuẫn lại đọc tin nhắn không hiểu hết ý của nhau, tôi càng giải thích trình bày thì càng tăng thêm sự mâu thuẫn. Những lúc tôi buồn và mệt mỏi nhưng người tôi yêu cô ta không biết thông cảm cho tôi, chỉ có tôi biết thông cảm và quan tâm.
Tôi cũng biết cuộc sống của cô ấy mệt mỏi và áp lực nên cũng chia sẻ nhiều nhưng bị cho là phiền và đôi khi nói chuyện cô ấy cũng có thể đem chuyện mà cô ấy ức chế ở người khác mắng tôi tạo nên sự cãi nhau, cảm giác lúc này của tôi thấy mình và họ có khoảng cách rồi. Trước lúc chia ly trong đầu tôi chắc rằng, khi tôi trở về có lẽ là lúc sẽ kết thúc mối quan hệ giữa tôi và cô ấy. Thương thì thương lắm nhưng nhớ cũng nhớ lắm nhưng chỉ biết cầm cái điện thoại lên nhắn tin, và có những cái không hiểu được đúng ý cô ấy, nghe cô ấy bị gì hay ra sao cũng không chạy đến bên cô ấy được.
Tôi thấy mình rất mơ hồ và trống vắng. Không biết phải làm sao nữa trong khi thường ngày tôi rất lý trí. Tôi muốn kết thúc mối quan hệ này nhưng cứ thấy khó khăn làm sao dù người đó đã lên tiếng chấm dứt mối quan hệ với tôi, tôi cũng không níu giữ chỉ nói đôi lời để cho họ suy nghĩ lại, cũng chẳng dám phiền hay nhắn tin điều gì hết. Cô ấy cần thì nhắn tin, không thì thôi, tôi không biết bây giờ mình phải thế nào, chỉ nghĩ được là kết thúc rồi từ từ cũng sẽ qua. 9 năm cho cuộc tình, 3 năm xa nhau, 5 năm bên nhau giờ đây lại xa nhau 1 năm.
Vượt qua bao nhiêu sóng gió, nỗi đau, cùng nhau vượt qua khó khăn, đói khổ vậy mà giờ đây tôi thật sự thấy mệt. Và tôi không bao giờ nói kết thúc chỉ có cô ấy mà thôi vì trong tâm cô ấy chẳng bao giờ biết tình yêu là gì nên không cần tôi và làm nhiều điều cho tôi đau nhưng tôi vẫn bỏ qua mãi cho đến giờ thời gian xa nhau này lại là thời gian xoá nhoà ký ức và chữa lành mọi thứ. Xin các chuyên gia giúp tôi giải bày tâm sự nỗi lòng này, cho tôi gợi ý để quyết định một điều quan trọng nhất trong đời tôi. Chân thành cám ơn.

Em thân mến!
Những lời giãi bày của em chất chứa những tâm sự, trăn trở về cuộc tình giữa em và người ấy. 9 năm cho một cuộc tình nhưng rồi đến hiện tại người đó đã lên tiếng chấm dứt mối quan hệ với em, còn em có đôi khi cũng muốn kết thúc nhưng sao trong lòng nghẹn ngào quá khó để nói ra điều đó. Chị cảm nhận được phần nào đó nỗi dằn vặt trong suy nghĩ của em.
Một quãng thời gian dài bên nhau không thể nói rằng họ không bao giờ biết tình yêu là gì nên không cần em, mà chị đang cảm thấy dường như trái tim của các em vẫn chưa thực sự hiểu nhau và chính khoảng cách xa xôi lại khiến cho tình cảm của các em dần trở nên xa cách. Đã bao giờ em hiểu được nỗi cô đơn của người ấy khi xa em không? Đã khi nào em an ủi, vỗ về cho một người con gái đang thèm khát vòng tay chở che của người yêu. Những sự giận hờn trách móc của cô ấy đương nhiên là đều có lý do vì em thừa biết cuộc sống của họ cũng có những mệt mỏi, áp lực, rồi hai người lại không hiểu hết ý nói của nhau do đó mới dẫn đến những mâu thuẫn. Nhưng em biết không, nếu không có tình yêu dành cho nhau thì người ta sẽ không chờ đợi em suốt thời gian dài, người ta sẽ không thể nào vượt qua được 8 tháng xa cách không một dòng hồi âm…
Đến hiện tại em cũng không tỏ ra việc phải cố gắng níu kéo trước quyết định chia tay của bạn gái. Là do em tôn trọng quyết định của cô ấy như em từng chia sẻ hay do trong lòng em tình cảm cũng nhạt nhòa dần rồi? Em mới là người cần xem xét lại tình cảm của em dành cho cô ấy ra sao. Đôi khi người con gái nói ra lời chia tay không phải là do trong lòng người ấy hết yêu mà do người ta muốn được thể hiện sự giận dỗi, muốn được người yêu níu kéo để chứng tỏ tình yêu. Vậy nhưng em có nghĩ rằng cách em làm lại khiến cho người ấy thất vọng lắm không. Nếu như người ta hết yêu em rồi thì sẽ chia tay luôn, sẽ không liên lạc với em nữa, nhưng ở đây em nhận thấy thi thoảng người ấy vẫn có cớ để liên lạc với em. Nếu như em vẫn tiếp tục mặc kệ, để mọi thứ buông như thế này, em không muốn cố gắng nữa thì sẽ một lúc nào đó tình cảm của bọn em sẽ kết thúc thật.
Trước khi đưa ra một quyết định quan trọng thì em hãy xem xét lại tình cảm trong lòng của em vì chính em mới hiểu rõ nhất cảm xúc của em là gì. Nhưng hãy nghĩ lại quãng thời gian yêu nhau vừa qua, những quãng thời gian gần nhau, khi mới xa nhau, ai là người động viên em để em có động lực đi làm xa chừng ấy năm. Tất nhiên khi yêu không tránh khỏi những giai đoạn tình yêu phai nhạt, nhưng các em mới chính là người quyết định có thêm gia vị vào tình yêu ấy không hay lại có những lựa chọn khác. Người nói kết thúc chưa hẳn đã là người hết yêu, còn em không nói ra lời chia tay nhưng cách thể hiện của em thiếu đi sự nhiệt tình thì người yêu em cũng không mong chờ điều đó đâu. Các em đã có gần một thập kỷ yêu đương, đồng hành và nếu em muốn tiếp tục thì đích đến của tình yêu này với em là gì? Nếu đích đến của tình yêu không phải là hôn nhân thì sớm muộn gì tình yêu đó cũng đến lúc dừng lại em nhé.
Thân ái!