Thiệp hồng sao anh không viết tên em???
Kính gửi các anh chị ban biên tập, em xin gửi lời tâm sự của một kẻ sắp mất đi người mình yêu, có hơi điên loạn một chút, mong anh chị bỏ qua và cho em những lời khuyên thiết thực vào thời điểm này, em xin chân thành cảm ơn.
Em và anh quen biết nhau đã tròn 7 năm. Chúng em nói lời yêu nhau khi anh mới ra trường đi làm được 2 năm và em, một cô sinh viên sắp tốt nghiệp. Mọi chuyện êm đềm năm đầu tiên, nhưng đến 1 năm sau bọn em có hiểu lầm và em là người nói chia tay trước do anh không thể tha thứ cho những lời nói ngây ngô của em và đối xử lạnh lùng với em.
Sau hơn 1 năm chia tay, chúng em nối lại tình xưa do 2 đứa vẫn còn tình cảm với nhau, lúc này anh ấy rất quan tâm, thương em và chăm sóc cho em, nhưng em lại hời hợt vì còn buồn chuyện anh không tha thứ cho em hơn 1 năm trước. Thế rồi anh ấy nhận ra điều đó, anh rất đau khổ và phải nói lời chia tay em. Tuy nhiên em biết trong thâm tâm anh còn yêu em rất nhiều. Tuy không còn quen nhau nhưng em và anh cũng thường xuyên hỏi thăm về cuộc sống của nhau.
Em cứ ngỡ em không thể mở lòng thêm với ai nữa sau khi chia tay 2 lần với anh. Nhưng thật lạ lùng, em đã yêu một người chóng vánh chỉ sau có 1 tuần gặp gỡ, và sau khi quen người mới được 1 tháng thì em đi du học, em và người mới yêu nhau nhưng vẫn bị xa cách về địa lý, do đó 1 năm sau bọn em cũng chia tay.Trong thời gian quen người mới em vẫn còn email hỏi thăm anh, tuy vài tháng 1 lần chỉ để hỏi thăm nhau khoẻ không. Khi cô đơn giữa xứ người, em nhớ về anh, về những tháng ngày êm đềm bọn em vui buồn có nhau, và em bắt đầu cảm thấy anh là người duy nhất còn lại mà em yêu. Cùng lúc đó anh cũng thể hiện tình cảm với em, tuy nhiên em không hồi đáp rõ ràng cho anh biết, em muốn khi em trở về Việt nam thì sẽ chính thức thông báo cho anh biết rằng em còn yêu anh rất nhiều.
Bao lần anh nói thương, nhớ em, em đều cảm nhận được nhưng không hiểu sao em không nói thành lời, và nghĩ rằng anh cũng cảm nhận được. Thế rồi em cũng trở về Việt nam, anh đòi ra sân bay đón nhưng em không cho vì em không muốn gia đình biết em đỗ vỡ với người thứ 2, và em chỉ muốn cho ba mẹ biết khi bọn em chắc chắn lấy nhau. Tưởng rằng khi về thì anh sẽ giành thời gian nhiều cho em và bọn em có thể nối lại một cách dễ dàng, nhưng không như em nghĩ, anh gặp em rất ít, lý do là anh bận việc ( xin nói thêm anh là một giáo viên dạy tiếng Anh cấp 3, ngoài việc dạy trên trường thì anh còn dạy thêm ở trung tâm và dạy kèm). Chỉ hôm nào anh sắp xếp được thì em mới gặp anh được hơn 1 tiếng, tuy nhiên anh vẫn có thời gian về quê thăm gia đình mỗi khi cần, em cũng không dám phân bì vì gia đình thì làm sao so sánh được.
Tuy vậy mỗi lần gặp nhau thì em luôn nhận được cử chỉ yêu thương từ anh, ví dụ như cái nắm tay thật chặt và hôn nhẹ lên má. Em quyết định sẽ nói với anh tình cảm của em trước Tết nhưng đợi mãi anh vẫn không có thời gian gặp trực tiếp, em lại không muốn nói qua mail hay tin nhắn. Rồi cứ thế qua Tết, rồi sau Tết 2 tháng em mới được gặp anh 1 lần, và vẫn như những lần trước, anh vẫn nắm tay em, hôn lên tay em, em cứ nghĩ anh vẫn yêu em nên mới có những hành động như thế, nên cũng không vội gì nói cho anh nghe tình cảm của mình. Nhưng có lúc lâu quá không gặp, em hỏi anh là anh có muốn chúng mình quen nhau lại như trước kia không? Thì anh bảo là khi nào gặp nhau sẽ nói nhiều hơn, câu trả lời đó làm em thấy lạ, lẽ ra anh nên nhận lời ngay mới đúng chứ.Và em gặp anh được một lần gần đây nhất là cách đây 3 tuần. Lúc đó anh vẫn nắm tay em.
Và một tiếng sét ngang tai em khi cách đây 3 ngày anh nhắn tin cho em báo còn 1 tháng nữa anh cưới vợ nhưng người đó không phải là em, em chết lặng người đi, chỉ biết gào khóc và đắng cay nhất là mọi chuyện cưới sinh của anh chỉ quyết định sau Tết!
Vì Ba mẹ anh lo lắng, vì sợ anh đã 35 tuổi rồi vẫn chưa có gia đình, còn anh thì không biết tình cảm em thế nào nên phải cưới người kia, vì anh tưởng em có người khác rồi nên không dám hỏi. Rất nhiều chữ vì mà khi em nghe xong em chỉ biết nấc, không nói nên lời, nghẹn đắng cả cổ. Em hỏi anh có thương người ta không? Anh bảo anh thương em! Anh thương em tại sao anh đi cưới người khác? Anh bảo sao em không nói gì hết vậy? Bao nhiêu lần anh nói anh nhớ em thương em sao em không đáp lại? Anh tưởng em có người khác! Nhưng tại sao sắp cưới vợ rồi mà anh còn gặp em? Có mâu thuẫn quá không? Anh bảo em không hiểu anh, em chỉ tìm cách quy tội cho anh. Thì ra là anh thương em, chỉ vậy thôi, nhưng làm sao lý giải được? Ít ra trước khi quyết định cưới người khác anh phải hỏi em, nếu như anh muốn cưới em, và còn thương em?
Các anh chị giúp em với, em phải làm thế nào? Em đã từng nghĩ quẩn là sẽ về quê anh, van xin bố mẹ anh cho anh cưới em thay vì cô ấy, và nói với người kia là bọn em yêu nhau, hãy cho bọn em lấy nhau. Nhưng em sau khi bình tĩnh thì em mới nhận ra người quyết định mọi chuyện không ai khác chính là anh. Em xin cám ơn.
Em gái thân mến!
Cảm ơn em đã tin tưởng và chia sẻ tâm sự về chương trình. Qua những dòng tâm sự của em tôi đã phần nào hiểu tâm trạng và hoàn cảnh hiện tại của em. Em đang rất đau lòng và ngỡ ngàng khi cậu ấy sắp cưới vợ mà người đó không phải là em trong khi em đinh ninh tình yêu của hai người đang tốt đẹp. Đứng trước nguy cơ mất đi người mình hết mực yêu thương ai cũng đau khổ và mong muốn có một phép màu nào đó quay ngược lại thời gia để có thể làm lại từ đầu. Nhưng thời gian đã qua là điều không thể thay đổi được
Thời gian 7 năm quen nhau khiến em nghĩ rằng mình có thể hiểu cậu ấy nên em có phần hơi chủ quan về việc giữ tình cảm trong lòng khi cậu ấy tha thiết nói nhớ thương em. Thực ra bây giờ có trách móc phân định ai đúng ai sai cũng không còn ý nghĩa việc quan trọng nhất đó là hai em giải quyết chuyện này ra sao. Công việc của cậu ấy đúng là bận rộn khi vừa đi dạy trên trường lại vừa đi dạy thêm ở trong tâm và đi dạy kèm nên bố mẹ cậu ấy sốt sắng cũng phải thôi. Cậu ấy đã bao lần nói nhớ thương em mà không nhận được câu trả lời thỏa đáng ngoài những câu hỏi han, quan tâm và chia sẻ với nhau hơn thế nữa em còn không cho cậu ấy cơ hội có mặt ở sân bay để chào đón ngày em trở về vì thế cậu ấy không thể không nghĩ em đã có người khác rồi chăng? Còn về phía em thì lại có phần như chủ quan, phần như muốn kiểm nghiệm tình yêu của cả hai và rồi tới lúc muốn nói trực tiếp thì không có thời gian còn nói trên điện thoại thì không muốn. Ai cũng có cái lý của mình, ai cũng cho rằng mình đúng vậy nên giờ có trách móc nhau cũng không thể giúp lấy lại mọi chuyện được em ạ.
Đúng là “Em đã từng nghĩ quẩn là sẽ về quê anh, van xin bố mẹ anh cho anh cưới em thay vì cô ấy, và nói với người kia là bọn em yêu nhau, hãy cho bọn em lấy nhau. Nhưng em sau khi bình tĩnh thì em mới nhận ra người quyết định mọi chuyện không ai khác chính là anh” Bố mẹ cậu ấy chỉ quan trọng nhất là việc cậu ấy chọn cho bản thân một người vợ phù hợp nhưng họ không thể quyết định thay việc cậu ấy là sẽ lấy ai, dù người đó có là người bố mẹ cậu ấy giới thiệu hay đó là người cậu ấy chủ động tìm hiểu, yêu thương đi nữa. Có một điều em không nói rõ đó là người vợ tương lai cậu ấy kết hôn đó là do hai người có yêu đương tìm hiểu hay đó là người cậu ấy lấy để cho vừa lòng bố mẹ. Khi “Em hỏi anh có thương người ta không? Anh bảo anh thương em!” cậu ấy đang né tránh câu trả lời này của em. Nếu như cậu ấy lấy người kia chỉ vì vừa lòng bố mẹ thì cậu ấy vẫn có thể hủy đám cưới để đến với em. Nhưng nếu cậu ấy yêu thương cô ấy nhưng vẫn còn nặng tình với em nên vẫn cứ gặp gỡ và có những cử chỉ yêu thương với em như vậy.
Tôi cảm nhận được tình yêu thương của em dành cho cậu ấy thật sự sâu nặng. Để không phải hối tiếc đã đánh mất nhau chỉ vì sự do dự của bản thân, em và cậu ấy nên thẳng thắn nói với nhau một lần để rõ ràng định hướng tương lai như thế nào. Nếu như còn yêu thương nhau thì hãy mạnh mẽ quay lại với nhau trước khi còn quá muộn. Hãy nói để cậu ấy hiểu cuộc sống hôn nhân sẽ khó hạnh phúc khi lấy nhau không vì tình yêu và anh ấy đang còn vương vấn tình cảm với em. Một lần thôi hãy bộc bạch cho cậu ấy hiểu được hết nỗi lòng của mình và lúc ấy quyết định là ở cậu ấy. Sau nhưng bộc bạch của em và cậu ấy nhận ra mình tình cảm thực sự dành cho em nhiều hơn mà quay trở về bên em thì thật đáng mừng. Còn nếu như cậu ấy không nỡ làm tổn thương người kia mà vẫn quyết định kết hôn thì em cũng nên tôn trọng quyết định của cậu ấy. Điều cần làm là không thể gục ngã hay mãi day dứt vì những lỡ làng của quá khứ gây nên thêm nữa.
Em đã 1-2 lần bước qua sự đổ vỡ của tình yêu thì lần này cũng không phải là quá khó cho em. Mất đi tình yêu ai cũng đau lòng nhưng hãy biết rút kinh nghiệm cho lần yêu sau. Hãy mở lòng ra với tất cả mọi người, rồi em cũng sẽ thấy nỗi đau này nguôi ngoai dần theo thời gian. Hãy cho mình một cuộc sống bận rộn, dành thời gian rảnh rỗi để trau rồi cho mình kinh nghiệm, kĩ năng cho cuộc sống, cho công việc. Đây sẽ là bước đệm để em thành công hơn trong tương lai cũng như giúp em quên đi nỗi đau ấy. Bên cạnh đó hãy dành tình yêu, sự quan tâm cho gia đình, lấy tình yêu thương gia đình để khỏa lấp chỗ trống tình yêu đôi lứa gây ra.
Chúc em thành công và luôn hạnh phúc.
Bạn được tư vấn bới Tổng đài tư vấn Ánh Dương 1900.6802.
Để được tư vấn về Tâm Lý – Giới Tính cùng các chuyên gia VOV - Cửa Sổ Tình Yêu mời bạn gọi 1900.6802 nhấn phím 1. Xin cảm ơn!