Tình tiền mất đi, làm sao đòi lại?
Anh ta nói yêu tôi, vì tôi rồi sẽ bên tôi vậy mà vay tiền tôi xong là anh ta mất hút. Tôi cũng không phải là người khờ khạo để anh ta dễ lừa, cũng đã từng nghi ngờ động cơ của những kẻ như anh ta nhưng có lẽ khi đó tình cảm đã lấn át lý trí do vậy tôi mới đưa tiền cho anh ta dễ dàng như thế.
Tôi là người phụ nữ đã từng trải qua một lần thất bại hôn nhân. Tôi đang sống rất sung túc với bố mẹ đẻ và con trai, con gái. Tôi kết hôn năm 28 tuổi, sau gần 5 năm chung sống do mâu thuẫn và cũng phần lớn là do chồng tôi quá nhu nhược lại không yêu thương vợ con nên chúng tôi đường ai nấy đi. Chồng cũ của tôi tệ tới mức khi ra tòa anh ta không thèm đoái hoài gì đến con mà chỉ chăm chăm vào cái nhà mặt phố mà tôi đã bỏ phần lớn ra để mua, còn con cái thì anh nói với tòa là cho tôi toàn quyền nuôi con vì lý do rất đơn giản anh ta không có khả năng nuôi chúng.
Ảnh minh họa: Nguồn internet
Từ trước tới nay tôi luôn biết rằng “phi thương bất phú” nên tôi không yên phận với đồng lương “ba cọc ba đồng” hàng tháng lĩnh đủ mà tôi vừa làm trong một công ty nhà nước vừa làm thêm kinh doanh thời trang, mỹ phẩm ở mấy cửa hàng mặt phố. Có nhờ có nguồn thu nhập ngoài nên kinh tế luôn dư giả. Sau khi ly hôn tôi cũng các con dọn về ở cùng với ông bà ngoại, còn em trai tôi với vợ nó thì ở tận Hà Nội, thi thoảng mới về trên này một vài ngày. Bố mẹ tôi thương các cháu, còn tôi lại luôn chăm lo cho bố mẹ nên gia đình luôn hòa thuận, các con tôi nhờ có ông bà chăm sóc dạy bảo nên các cháu rất ngoan ngoãn.
Trải qua một lần dang dở, rồi thấy chồng cũng quá chán, quá bạc mà tôi lại thành ra không có thiện cảm với phái mày râu cho lắm. Họa chăng người nào tôi biết quá rõ thì còn tin tưởng, còn lại đều theo kiểu “trong chăn mới biết chăn có rận” như tôi trước đây. Hồi còn ở chung với chồng ai cũng khen tôi sướng, nào là lấy được chồng đẹp mã, ra ngoài ăn nói cũng dễ nghe, điềm đạm nên chắc chắn là tôi được chồng chiều. Thế nên mới nói người trong cuộc là biết rõ nhất.
Vậy mà không biết trời xui đất khiến thế nào mà tôi lại quay ra tin tưởng một lần nữa dạng đàn ông miệng lưỡi đỡ chân tay. Cách đây khoảng hơn 2 tháng, tôi có quen một người đàn ông qua bạn hàng làm ăn. Nghe nói anh ta cũng đã ly dị vợ và đang sống cảnh gà chống nuôi con. Thấy bản thân mình và anh ta cũng gọi là có gần chung cảnh ngộ nên tôi cũng không kiêng rè lắm mà nói chuyện khá thoải mái với anh ta. Quả thật, qua vài câu nói ban đầu tôi cũng có thể nhận thấy anh ta là người miệng lưỡi, biết ăn nói y như chồng cũ trước đây của tôi. Nhưng nghĩ bạn qua làm ăn đơn thuần nên tôi cũng không để tâm nhiều.
Ảnh minh họa: Nguồn internet
Sau đó khoảng 1 tuần thì anh ta bắt đầu tiếp cận tôi. Ngày nào anh ta cũng vào cửa hàng của tôi ít nhất là một lần, rồi sau đó là mời uống nước, hẹn ăn uống hát hò này nọ với mấy người cùng hội làm ăn ở khu dân cư đó. Tôi cũng có biết anh ta không vừa nên tránh nhưng tôi mà lùi được 1 bước thì anh ta lại tiến hẳn hai bước. Mối quan hệ giữa tôi và anh ta cứ lằng nhằng không hẳn bạn bè nhưng cũng chẳng ra đôi ra cặp. Thời gian cách đây 2 tuần anh ấy có tâm sự với tôi về chuyện kinh doanh gặp chút khó khăn, thiếu thêm chút vốn. Tôi có hỏi thì anh ây có nói là thiếu khoảng gần 50 triệu. Khi đó tôi cũng có đưa cho anh ta số tiền gần 10 triệu, coi như giúp đỡ ban đầu. Tô cũng nói khó là 50 triệu thì tôi không xoay đủ mà tầm 10 triệu thì tôi mới giúp được. Nhưng thực tế là tôi cũng không tin tưởng anh ta hoàn toàn mà đưa số tiền kia được nhưng lúc đó cũng đã có chút tình cảm với anh ta, anh ta lại liên tục rót mật ngọt lời hay vào tai mà tôi quên hết những bài học trước đó đã từng xảy ra mời mình nên lại thấy thương và giúp đỡ.
Sau khi đưa số tiền đó cho anh ta thì anh ta cầm nhưng vẻ mặt không niềm nở cho lắm. Rồi sau đó tôi cảm thấy anh ta thưa dần những cuộc gọi, cuộc gặp gỡ với tôi. Rồi cách đây 2 ngày anh ta có gọi cho tôi và bảo là muốn có thời gian để anh ta nhìn nhận lại tình cảm của bản thân đối với tôi bởi anh ta không chắc chắn đó là tình yêu. Nhưng trước đó rõ ràng anh ta là người đeo bám tôi trước, tôi nói cần thời gian cho cả hai suy ngẫm nhưng anh ta lại không muốn thế.
Đến lúc này thì tôi mới chợt giật mình nhận ra là mình bị lừa, lại bị lừa cả về tình cảm lẫn vật chất. Số tiền anh ta vay tôi khi đó là tôi đưa tay không chứ không có giấy tờ vay nhận. Tiền anh ta lại mới cầm và chưa đưa lại một đồng nào. Tôi đang phân vân giữa việc đòi hay không đòi số tiền đó, bởi tuy đối với tôi thì số tiền đó tôi có thể dễ dàng kiếm dư trong khi kinh doanh 1 tháng. Nhưng dù sao nó cũng là mồ hôi nước mắt của tôi. Nhưng nếu đòi thì mọi người sẽ biết tôi bị anh ta lừa, ngã một lần rồi còn không sáng mắt. Như vậy thì tôi cũng chẳng biết ngẩng lên ra sao nữa. Còn tình cảm thì tôi cam đoan là đã đoạn tuyệt với anh ta rồi.