Tình yêu không quan trọng ai đến trước, đến sau, mà cần nhất là chân thành.
Dạ chào chương trình.
Em và anh người yêu hiện tại quen nhau được gần 7 năm, từ lúc em mới học lớp 11. Khi đó, em ở quê và anh ấy đang học ở thành phố. Em quen anh tới cuối năm lớp 12 thì em với anh chia tay vì cãi vã, ghen tuông của em. Lúc đấy, em là người ghen và anh thì không giải thích nên tụi em đã dừng lại. Đến khi em đỗ Đại học và lên thành phố thì em với anh lại quay lại và quen nhau rất hạnh phúc. Khoảng 3 năm trước, anh về quê làm và em lại ở thành phố học và làm việc. Tụi em vẫn duy trì mối quan hệ này rất ổn. Nhưng khoảng 2 năm nay, tụi em ít tiếng nói chung hơn và chúng em ít còn quan tâm nhau như lúc đầu.
Vào thời gian 2 năm trước, gia đình em xảy ra biến cố. Đến lúc này em cảm nhận được sự quan trọng của tiền và nhận thấy mình chỉ có thể phát triển và kiếm tiền ở thành phố chứ không thể về quê, còn anh ấy mục tiêu là ổn định tại quê. Em với anh ấy cùng quê ạ. Từ lúc nhà xảy ra biến cố, ba em thì bệnh nặng cần tiền chữa bệnh, em đã phải làm việc kiếm tiền. Từ lúc đó tình cảm với em hình như không còn quan trọng nữa.
Em nói rõ hơn về tính cách của anh: anh hơi gia trưởng và luôn cho mình đúng, không chịu thiệt trước em nhưng cũng không đến mức quá đáng. Từ lúc quen anh em luôn nhường nhịn, luôn năn nỉ. Anh ấy là người đẹp trai và lúc đó vẫn có thả thính nhiều cô, em đã biết và tha thứ cho anh. Mọi chuyện em luôn là người hi sinh, đợi chờ vì em yêu anh rất nhiều. Nhưng từ khi em đi làm em đã thay đổi, em không có thời gian đợi chờ và hi sinh cho anh nữa. Chúng em thường hay tranh cãi và lúc này em đã không còn năn nỉ anh. Chúng em có khi giận nhau cả tháng không nói lời nào nhưng rồi lại hòa nhau. Tuy nhiên, sau mỗi lần em cảm thấy tình cảm lại vơi đi. Em với anh ai cũng có công việc bận rộn cho nhau. Lúc trước toàn là em về quê thăm anh chứ anh không lên thành phố thăm em. Hiện tại em bận, em không về nên thời gian gặp nhau rất ít. Chuyện như vậy vẫn duy trì trong mối tình của chúng em.
Đến tháng 10 năm rồi, em gặp một người chung công ty, người đó rất quan tâm, lo lắng và nuông chiều em. Gia đình người này (em xin phép gọi là người đến sau) là ở thành phố nơi em đang làm việc. Người đến sau vẽ ra một cuộc sống mới cho em, anh ấy quan tâm em từng chút một và là một người trái ngược với người yêu của em. Người đến sau còn dẫn em về nhà ra mắt cả nhà anh, dẫn em đi du lịch với nhà, nói chung những gì anh người yêu chưa làm được cho em là anh này đã anh này đã làm cho em. Người đến sau không biết hiện tại em có người yêu ạ. Anh ấy còn định đám cưới vào năm sau, riêng người yêu em chưa bao giờ đề cập đến vấn đề này.
Nhưng rồi người đến sau biết em lừa dối, biết em đã có người yêu, nhưng anh ấy cho em cơ hội sửa sai và chấp nhận tha thứ cho em. Trong lúc này, ba em bệnh nặng và qua đời, anh người yêu là người bên cạnh em, gia đình em. Sau sự việc này, em đã quyết định chấm dứt với người đến sau và ở lại bên anh người yêu. Nhưng sau đó, em với anh người yêu vẫn nhạt dần, không còn tranh cãi, cũng không còn mặn nồng. Em biết chuyện này là do em, em luôn suy nghĩ lấy anh người yêu hiện tại em không thể phụ giúp gia đình, vì nhà em đang rất cần tiền mà nhà người yêu thì không giúp được. Rối nhiều lúc mệt mỏi quá em cũng tâm sự với người yêu; nhưng chắc do em với anh không hiểu nhau, em mệt mỏi tột cùng nên tâm sự anh, thay vì em muốn nhận được động viên thì anh lại dạy em làm này làm thế kia nên em càng mệt mỏi thêm. Do đó em ít tâm sự với anh, rồi từ từ tụi em không còn nói nhau nghe. Hiện tại trong lúc này, sau 6 tháng chấm dứt người đến sau em lại nhớ anh ấy. Em không biết là do em cô đơn đang cần người quan tâm hay thế nào mà luôn nhớ về anh.
Chương trình cho em biết giờ em phải làm sao? Năm nay em đã 25 tuổi rồi ạ. Em cảm ơn rất nhiều.
Thân chào em.
Qua những dòng tâm sự dài em gửi về cho chương trình, chúng tôi hiểu được em những trăn trở của em trong tình yêu của mình. Tự mình đa tình là điều quá khó khăn để thoát ra, đúng không em? Tuy nhiên, cũng chẳng thể ép bản thân mình phải yêu một ai hay ngừng thương nhớ một ai, bởi tất cả điều đó thuộc về cảm xúc. Hiện tại, chính em cũng không biết tình cảm của mình như thế nào và mình cần phải làm gì. Chúng tôi sẽ cùng em chia sẻ những nỗi lòng chênh vênh này.
Tình yêu vốn không phải là sự lựa chọn. Chính vì thế, dù cho bản thân em có muốn tiếp tục hay dừng lại một mối quan hệ nào thì nó cũng không nằm trong sự kiểm soát có lý trí nơi em. Vì thế người ta mới thường nói: “trái tim có lý lẽ riêng của nó mà lý trí không thể nào hiểu được”. Vậy nên, dù em có cố gắng tự vấn bản thân xem vì sao mình nhớ, mình thương hay mình còn yêu ai đó hay không cũng khó lòng mà xác định được. Trước hết, nhìn vào mối quan hệ của em với bạn trai hiện tại, hai em dù yêu nhau nhưng lại chưa thực sự biết cách vì nhau, bởi vậy mà tình yêu càng ngày càng rạn nứt. Đó cũng nguyên nhân mà hai em có tiếp tục yêu nhau hay quay về với nhau cũng không tìm thấy hạnh phúc. Ngay từ đầu hai em yêu nhau, bên nhau đã có nhiều điểm bất hòa, không cùng mục tiêu nên quá khó để dung hòa nhau. Mọi chuyện bắt đầu thay đổi khi em có tình cảm với một người mới phù hợp với những điều em mong muốn như: sự quan tâm, gần hơn, kinh tế tốt hơn… và thế là chính em có những sự so sánh khiến tình yêu đã xa, đã không hợp mà ngày càng rạn nứt.
Với người em gọi là đến sau, trong lúc rạn nứt tình cảm với người yêu thì đúng một người mà em cảm nhận là “phù hợp” xuất hiện, thế nên tình cảm em cũng dành trao người đó là thật lòng. Hiện tại, có nhìn về quá khứ trước đây ra sao cũng chỉ là vô nghĩa. Có thể tình yêu không sai, nhưng khi em không chung thủy, bắt cá hai tay trong chuyện tình cảm thì lại là sai lầm rồi. Bởi tự em đa tình nên thành ra giờ bên người này cho em không đủ tình yêu, không đủ quan tâm, thấu hiểu thì em sẽ luôn có cảm giác so sánh và nhớ về một người khác. Vấn đề ở đây chủ yếu xuất phát từ chính tình cảm của em. Vậy nên, hiện tại em cần tránh tĩnh bản thân xem mình cần gì, mình muốn gì và mình sẽ làm như thế nào. Nếu như em còn yêu bạn trai hiện tại của mình, còn xác định đi đến lâu dài với bạn ấy thì em hãy tìm cách chia sẻ với bạn ấy để cả hai cùng thay đổi giữ gìn tình yêu. Hai em cũng đủ trưởng thành để chín chắn tình yêu của mình và biết mình cần làm gì để thay đổi. Còn nếu như em hết yêu và không còn muốn bên cạnh cậu ấy nữa thì hãy ra đi, đôi khi buông tay lại là một cơ hội tốt cho cả hai, mỗi người lại tìm được một người phù hợp với mình? Em cũng không cần quá bó buộc bản thân vào một, hai mối quan hệ này, tình yêu không phải là sự lựa chọn mà là sự chân thành, trọn vẹn em ạ.
Chúc em có sớm có được câu trả lời cho mình và có một tình yêu thật đẹp.