
Tôi đã đợi người con gái ấy hơn 10 năm
Vì tình yêu tôi đã đợi cô ấy hơn 10 năm, tôi vẫn luôn mong sự chờ đợi và tình yêu sẽ cho chúng tôi một cái kết trọn vẹn.
Tôi yêu khá sớm, khi còn là một cậu bé học sinh lớp 10. Ngày đó, lần đầu tiên trong ngày tựu trường chuyển cấp, tôi đã gặp và bị cuốn hút bởi ánh mắt của một người con gái, mà cho đến bây giờ, dù đã 10 năm trôi qua, tôi vẫn bị ám ảnh bởi điều đó.
Đó là một cô bé rất xinh xắn và dễ thường, em học ngay cạnh lớp tôi, tình yêu nhanh chóng đến với chúng tôi, những năm tháng học trò trở nên tươi đẹp hơn và đầy ắp những kỷ niệm. Ở nơi đâu trong mái trường ấy cũng in dấu chân của hai chúng tôi. Tôi hạnh phúc vì có một tình yêu đẹp và bền chặt.
Vốn là một người ham học, cô ấy có rất nhiều dự định và ước mơ, niềm đam mê lớn nhất của cô ấy là được sang Pari để theo đuổi ngành thiết kế thời trang. Nhưng vì bố mẹ, nên cô ấy đành phải quyết định ở lại Việt Nam để theo học đại học, dù chẳng hề muốn, cũng do bố mẹ sẽ chỉ chuccấp để cô ấy sang Pháp học tiếp sau khi tốt nghiệp Đại học tại Việt nam. Tôi đã cố gắng kiền trì động viên cô ấy hoàn thành xong đại học rồi hãy thực hiện ước mơ của mình.
4 năm đại học cũng trôi qua, cô ấy mong mỏi ngày đến ngày ra trường, còn tôi, tôi lại chỉ muốn thời gian dừng lại, mãi là thời còn học đại học, có như thế tôi mới có thể ở bên cô ấy. Cô ấy yêu tôi, tôi cũng biết điều đó, nhưng tình yêu của cô ấy dành cho tôi vẫn chỉ đứng sau ước mơ của cô ấy mà thôi.
Trước khi lên đường sang Pháp, cô ấy cũng đã tâm sự với tôi rất nhiều và hi vọng tôi có thể chờ đợi cô ấy trở về, bởi hơn ai hết người cô ấy muốn lấy làm chồng sau nay là tôi. 7 năm, tôi thấy nó thật sự rất xa xôi, chúng tôi đã ở bên nhau 7 năm rồi và còn 7 năm nữa để cô ấy theo học ngành thời trang? Tôi biết nó xa vời lắm, nhưng vẫn luôn có niềm tin vào bản thân mình và tình yêu của chúng tôi.
Mỗi năm cô ấy chỉ về nước thăm tôi một lần, đã 5 năm trôi qua, dường như mọi thứ đã có sự thay đổi, tình cảm của chúng tôi nhạt dần do khoảng cách, thời gian và công việc. Cô ấy vẫn kể cho tôi về những dự định trong tương lai nhưng dường như không có hình bóng của một gia đình có tôi và cô ấy ở trong đó….
Đối với tôi, khoảng cách, thời gian và địa lý vẫn chẳng làm thay đổi tình yêu mà tôi dành cho cô ấy, tôi vẫn yêu và chờ đợi , dù có vẻ như mọi thứ đang trở nên xa vời hơn. Nhưng tôi vẫn mong một ngày nào đó chúng tôi sẽ có một kết thúc tốt đẹp, sẽ sống chung dưới một mái nhà và có những đứa con xinh xắn, đáng yêu, liệu mơ ước ấy có phải là điều quá xa vời với tôi và cô ấy lúc này khi mà còn biết bao dự định mà cô ấy đang ấp ủ thực hiện? Và nếu có lấy nhau về rồi chúng tôi có được hạnh phúc hay không với một người phụ nữ mà sự nghiệp luôn đặt lên trên hết mọi thứ của cuộc sống?