Tôi nói chia tay anh vào ngày... mùng 1 tết
Đêm giao thừa sau 3 năm, tôi và anh ấy quen nhau, tôi đã xin phép ba mẹ để tết này ra chơi anh nói chuyện kết hôn mà chúng tôi dự định. Ba mẹ đã không chấp nhận và cảm thấy rất buồn khi tôi đã vội vàng khi nghĩ đến với anh ấy. Chúng tôi biết nhau từ cấp 3 nhưng sau 4 năm đại học mới tình cờ gặp lại nhau trong đêm đón giao thừa của 3 năm trước.
Vì đã lâu chưa quen ai, có lẽ tôi cũng đã quá vội vàng với cảm xúc của mình. Khi tình yêu này bắt đầu đã phải yêu xa. Cũng tủi hờn vag cũng vig có lý do đặc biệt nên mới kéo dài đến bây giờ. Hai người yêu nhau một năm gặp nhau k quá nhiều vì ở đà nẵng và gia lai. Mặc dù tôi sinh ra và lớn lên ở Gia Lai nhưng quê thì ở đà nẵng tôi thích sống và làm việc ở đây. Anh ra trường 2 năm rồi vẫn chưa có việc gì ổn định măc dù a rất tốt và yêu thương tôi cả tính trẻ con của tôi nua. Luc tôi bắy đầu quen anh thì gia đình phá sản sau này a biết nhung anh nói không quan trọng giau nghèo, tôi rất cảm đông nên tiếp tục yêu xa.
Gia dinh a cũng không khá giả cho lắm mà nhà a làm rau ngươi Bắc định cư trong đây. Luc tôi quen anh ba mẹ không phản đối vi ba mẹ tôn trọng quyền kết bạn của con gái. Giờ gia đình tôi dã ở nhà thuê cũng dc hơn 2 năm, ba mẹ cũng lớn tuổi và làm việc rất vất vả. Giờ tôi chọn cưới anh. Ba me biết tôi rất vụng mà làm con dâu của nha anh sẽ khó khăn cho tôi. Ba mẹ cũng k muốn tôi quay về Gia Lai, ba me tôi cảm thấy tủi hờn và cả gia đinh đã ra đây ở tôi lên đó một mình công việc không ai lo. Ở có chuyện gì cũng không ai đùm bọc giúp đỡ, mà nhà anh cũng k có điều kiện chỉ làm rau. Tôi thì cũng học đại học và đang lam ở một trung tâm tiếng anh.
Đúng ngày mùng 1 tết tôi đã nói chia tay anh sau cũng hàng trăm lần nói chia tay vì tôi cũng đã nghĩ tới những chuyện này. Bây giờ tôi đã 25 tuổi, bố mẹ tôi không muốn tôi cưới anh, a cũng cảm thấy tủi thân vì chưa có công việc gì. Bản thân tôi buồn lắm nhưng tôi chọn chữ hiếu mà xa anh hay la cố gắng cùng anh quay lại và xin bố me tôi. Ba tôi đã nói cần dứt khoát va đừng để bản thân phải khổ ba mẹ buồn lòng. Liêu tôi có còn được hạnh phúc không khi tôi cũng mất nhiều thứ trong mối quan hệ nay.
Bạn gái thân mến!
Qua những chia sẻ của bạn tôi nhận thấy bản thân bạn cũng còn đang phân vân rất nhiều về tình yêu và định hướng sẽ đi đến hôn nhân. Lúc này đây hai em dự định đi đến hôn nhân nhưng lại chưa có tiền đề, nền mõng vững chắc thì sẽ thật khó đảm bảo hạnh phúc gia đình. Thời gian học cùng cấp 3 đã có thể giúp hai em hiểu nhiều về nhau và thêm 3 năm yêu nữa có lẽ không còn nói là vì vội vàng mà đến bên nhau cũng như quyết định cưới xin đường đột. Có chăng là em đang bị lung lay bởi những lời khuyên nhủ, tác động từ bố mẹ về những khó khăn em có thể gặp phải khi quyết định lấy cậu ấy.
Nhìn thẳng vào vấn đề có lẽ cũng không hẳn đã là vì bố mẹ mà hơn cả là vì tương lai, hạnh phúc của chính bạn về sau này. Bố mẹ em chỉ là khuyên ngăn còn không cấm đoán gắt gao như những cặp đôi khác. Đành rằng không ai muốn con mình vất vả, lam lũ chân lấm tay bùn. Nhưng đâu phải cứ làm nông dân, trông trọt chăn nuôi là sẽ nghèo khổ và cứ làm việc văn phòng bàn giấy là nhàn hạ, là cuốc sống no đủ. Và rồi lấy chồng thì tất yếu theo phong tục người Việt Nam nói chúng đều sẽ là làm dâu nhà người và với hoàn cảnh của bố mẹ em thì điều đó lại hoàn toàn đúng hơn cả. Không ai hiểu con bằng bố mẹ nhưng có lẽ sự vụng về mà em nói đó xuất phát từ sự bảo bọc quá nhiều từ bố mẹ. Em nên biết tự lập, chủ động hơn trong cuốc sống của mình, bố mẹ là lo cho em nhưng không thể theo em, làm thay em suốt cả cuộc đời. Hãy tâm niệm một điều rằng có vấp ngã, va chạm mới trưởng thành, không gì là không thể khi ta luôn tự giác vượt lên hoàn cảnh.
Hơn cả sự khuyên ngăn của bố mẹ em khi xét đến điều kiện của bạn trai cũng như hoàn cảnh của nhà cậu ấy thì “lý do đặc biệt nên mới kéo dài đến bây giờ” đó là “mất nhiều thứ trong mối quan hệ này”. Tôi hiểu điều em muốn đề cập ở đây là gì. Nhưng có lẽ em đừng quá xem trọng những cái đó mà đánh mất đi sự tự tin, bản chất tốt đẹp nơi mình và đặc biệt là nhắm mắt lựa chọn vì sự tự tị về những mất mát đó. Con người ai mà không có những ngày thánh bồng bột, sai lầm nhưng điều quan trọng là họ dám đối diện với sự thật, dám sửa sai để không sai thêm sai nữa. Đừng để bất cứ điều gì ràng buộc mình trong việc đưa ra quyết định. Khi chưa chắc chắn cho lựa chọn, chín mùi trong tình cảm đừng đưa ra bất cứ quyết định gì. Và khi chưa chắc chắn cho lựa chọn, chín mùi trong tình cảm đừng đưa ra bất cứ quyết định gì.
Em mới chỉ 25 tuổi vậy nên đừng vội thúc giục mình buộc phải lựa chọn điều gì đó khi nó chưa thực sự phù hợp với mình. Hãy cứ cho nhau thêm chút thời gian để kiểm nghiệm lại tất cả về tình yêu, cuộc sống, tương lai và hãy mở rộng các mối quan hệ để hiểu hơn về mình hiểu hơn về cuộc sống. Khi ấy em có có được sự tự tin trong việc đưa ra quyết định đúng đắn cho mình!
Thân ái chào em!
Tư vấn bởi chuyên gia VOV Cửa Sổ Tình Yêu 1900.6802