
Tôi yêu người đàn ông có vợ, có gì sai?
Từ trước tới nay người ta vẫn gắn cho người đến sau như chúng tôi với những cái tên cay nghiệt, kẻ cướp chồng người khác, kẻ thứ 3…Nhưng đâu phải người thứ 3 nào cũng là nguyên nhân phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác.
Tôi yêu anh, người đàn ông đã có vợ, có thể mọi người cũng sẽ liệt tôi vào danh sách những kẻ đi phá vỡ hạnh phúc gia đình người khác. Nhưng vốn dĩ, gia đình anh đã rạn nứt trước khi tôi bước vào.
26 tuổi, tôi chẳng thiếu thốn thứ gì, tiền kiếm được đủ để tôi trang trải cho mình một cuộc sống thoái mái, nên chưa bao giờ tôi có ý định hoặc cần anh để dựa dẫm về kinh tế. Anh là sếp của tôi, anh có vẻ ngoài khá trẻ so với độ tuổi của anh, và tất nhiên anh đã có vợ và con.
Ngay từ lần đầu gặp anh tôi đã bị ấn tượng bởi phong thái điềm đảm, chín chắn nhưng cũng đầy tình cảm của một người lãnh đạo, vì tính chất công việc nên tôi với anh tiếp xúc với nhau khá nhiều.
Lúc đầu, giữa chúng tôi chỉ là tình cảm sếp – nhân viên, cùng nhau làm việc, rồi thi thoáng anh lại cùng tôi “đàm đạo” về chuyện đời, nhưng tuyệt nhiên anh chưa bao giờ nhắc đến gia đình mình, dù tôi cũng đã không ít lần đối mặt với vợ anh nơi cơ quan.
Bình thường ngoài công việc ra rất ít khi anh nói chuyện, qua thời gian làm việc tôi thấy có một điều rất lạ, dù anh có gia đình, vợ con, nhưng thời gian anh ở lại cơ quan lại khá nhiều, có khi cả tuần anh cũng không về nhà ngủ.
Khi công ty đang gấp rút hoàn thành dự án do tôi và anh phụ trách cũng là thời gian chúng tôi tiếp xúc với nhau nhiều hơn, có khi cả tuần chúng tôi phải làm việc đêm liên tục, và sau những giờ làm việc ấy, chúng tôi lại trò chuyện, tâm sự và trở nên gần gũi hơn. Cũng từ đó tôi bắt đầu hiểu về cuộc sống của gia đình anh hơn, nhưng anh vẫn chưa một lần nói xấu hay chê vợ trước mặt tôi.
Thường thì thì người ta nghe về những mối tình sếp – nhân viên sẽ là đi kèm với suy nghĩ đánh đổi giữa tình – tiền, nhưng tuyệt nhiên giữ chúng tôi chưa bao giờ có điều đó, ngay cả khi chúng tôi có rất nhiều cơ hội để gần giũ nhau, nhưng tôi và anh chia một lần động chạm thân thể. Tiền cũng không phải là mục đích của chúng tôi, bởi cả tôi và anh chẳng hề thiếu thốn điều gì.
Đơn giản đó chỉ là sự đồng cảm, chia sẻ với nhau về nhưng bồn bề của cuộc sống, cho đến hôm nay tình cảm của tôi và anh vẫn được xẩy dựng trên nền tảng của sự chân thành và thật lòng. Anh chưa bao giờ nói sẽ bỏ vợ để cưới tôi, và chính tôi cũng chưa bao giờ yêu cầu anh điều đó.
Có thể mọi người sẽ cho tôi là nguỵ biện cho bản thân bởi dù là không vụ lợi nhưng cũng là với một người đàn ông đã có vợ, và điều đó là sai trái. Có thể, tôi không phụ nhận điều đó nhưng tình cảm mà tôi dành cho anh là chân thành, trong sáng, tôi biết mình sẽ phải chịu nhiều thiệt thòi và sự tổn thương nhưng chưa một lần tôi hối hận vì quyết định của mình.