Từng "quan hệ" đồng giới, là đồng tính hay chỉ là giây phút thăng hoa??
Chào chương trình, em la con trai, năm nay 26 tuổi và anh ấy 29 tuổi. Em hiện tại không có bạn gái, nhưng có thích một bạn gái tên H, chỉ là mức độ thích thôi. Còn anh ấy thì rất thương một người khác (là con trai luôn) 28 tuổi. Và anh ấy từng nói đó là người mà anh ấy có lẽ là thương nhất, và dù trong bất kì hoàn cảnh nào thì anh ẫy vẫn luôn chọn người đó.
Tính cách anh ấy vui vẻ, hòa đồng, hiểu biết nhiều, lanh lợi và em cảm giác là một người tốt, nhưng có nhiều suy nghĩ quá phức tạp và ít chia sẻ cùng ai nên em cũng ko hiểu rõ anh ấy. Còn em thì đơn giản, rất thích những người vui vẻ. Vì điều đó mà ngay từ lúc đầu, em cảm thấy đi chơi với anh ấy rất vui. Nhưng lúc này thì tình cảm của em đối với anh ấy chỉ là bạn bè thôi, tuyệt đối không có chuyện tình cảm yêu đương gì cả.
Và sau này, khi mà chúng em có điều kiện gặp nhau nhiều hơn, nhưng cũng chỉ là tình cảm bạn bè anh em, đồng nghiệp. Chúng em không đi chơi riêng rẽ mà luôn đi chơi chung với một nhóm các anh chị trong công ty, và chơi rất vui. Và với em thì càng ngày em cang thích chơi với anh ấy, và cũng chỉ là tình cảm anh em đồng nghiệp thôi, tuyệt đối ko có suy nghĩ khác. Còn đối với anh ấy cũng vậy, về sau nhờ một chị trong nhóm em mới biết được rằng lúc trước anh ấy không thích em vì nhìn em có vẻ hiền, có vẻ nữ tính quá, không mạnh dạn như các bạn khác, trong khi tính cách anh luôn sôi nổi và nổi bật trong đám đông, nên anh không thích em gì mấy cả. Nhưng từ khi hay đi chơi chung như vậy, anh ấy bỗng cảm thấy quý em hơn chứ không thích như trước.
Và kể từ đó, chúng em thường chat với nhau thường xuyên hơn, và anh ấy thường hay bông đùa vài câu như: đòi ngủ chung, đòi hôn, đòi ôm ... và em cũng trả lời theo kiểu đùa giỡn lại như: ông bịnh hả, khùng, ....hoặc có khi là OK, em sẽ chiều anh tới bến ! haha... đại loại như thế ah! Và em nghĩ là lúc này có vẻ như em và anh ấy cũng chưa có tình cảm yêu đương gì đâu mà chỉ là thích chọc ghẹo nhau thôi.
Và về sau nữa thì mức độ chat ngày càng nhiều và lâu hơn, anh ấy luôn là người chủ động chat với em. Và các câu nói bông đùa như thế cũng ngày càng nhiều hơn. Anh ấy nói nhớ em, muốn gặp em, .... và em cũng nghĩ là chọc chơi cho vui. Em cũng ngồi chọc ghẹo lại.Và mọi lần em cũng đều nói anh ấy bị khùng hay tâm thần :P
Rồi kể từ đó, dường nhu anh ấy muốn gặp mặt em nhiều hơn, và cũng rủ em đi mua đồ, đi ăn sáng chung với anh ấy, và còn dẫn em đến cả quán ăn mà anh ấy và người đó thường ăn nữa. Mọi chuyện đến lúc này với em vẫn cảm thấy bình thường như quan hệ bạn bè anh em, có chăng là trở nên thân thiết như bạn thân thôi.
Và cột mốc thay đổi tình cảm giữa em và anh ấy bắt đầu từ chuyến đi chơi xa, chúng em đi chung một nhóm. Anh ấy sắp xếp em và anh ấy ngủ cùng nhau trên một giường, và rồi tối hôm đó đã xảy ra chuyện. Tối đó, em vẫn ngủ như bình thường, nhưng đến nửa đêm thì em cảm giác như có ai đó đang kéo mình về phía nào đó, và đó chình là anh ấy, anh ấy xoay người em về phía anh ấy, nâng đầu em vào sát đầu anh ấy đến mức chỉ cần quay mặt sang là môi chạm môi rồi. Và em cũng không hiểu bản thân em nữa, em lúc đó hơi bối rối vì không nghĩ rằng giữa em và anh ấy có chuyện này vì nhìn bên ngoài hai tụi em đều bình thường cả. Lúc đó em đã thả lỏng cảm xúc của mình, để mặc cho anh ấy làm như thế. Tối hôm đó, chúng em nằm ôm nhau ngủ, và anh ấy đã nhẹ nhàng hôn vào môi em chỉ duy nhất một cái và sau đó ôm thật chặt em vào lòng. Và lúc đó em cảm thấy hơi sợ anh ấy vì nụ hôn, nhưng lại rất thích cảm giác được ai đó ôm mình thật chặt khi ngủ.
Những ngày đầu trong chuyến đi ấy, anh ấy chỉ đợi em ngủ say mới ôm em thật chặt, nhưng anh ấy không hề biết rằng em vẫn thức. Và về phía em, em không thể hiện điều gì hết. Vẫn cư xử bình thường như trước, vẫn xem là bạn bè, chứ không ôm anh lại.
Nhưng đến một ngày trong chuyến đi ấy, chúng em vẫn ở chung phòng trong suôt chuyến đi, dường như anh ấy đã không thể kiềm chế mình mà khi vừa mới vào phòng, anh ấy đã đến bên em, ôm em thật chặt và bắt đầu hôn em. Lúc đó em đã không phản kháng gì hết, duy chỉ một điều là em không cho anh ấy hôn môi vì em sợ dơ! Nhưng cuối cùng anh ấy cũng tìm cách hôn vào môi em. Và đêm hôm đó, chuyện gì xảy ra cũng xảy ra, em và anh ấy đã thực hiện chuyện đó và ngủ cùng nhau cho đến sáng hôm sau.
Cảm giác của em lúc đó không còn là sợ sệt như hôm trước mà nó đã thay đổi nhanh chóng, và em cảm thấy thích điều đó. Vì vậy những đêm sau đó, chúng em đã luôn làm những chuyện như vậy. Có thể nói là tình cảm giữa chúng em đã thăng hoa, nhưng không biết có được gọi là tình yêu chưa hay chỉ là thỏa mãn điều gì đó. Và em có hỏi anh ấy sao lại đối với em như vậy, thì anh ấy trả lời là tự nhiên cảm thấy càng ngày càng thương em, không hiểu tại sao.
Sau chuyến đi ấy, chúng em quay trở lại làm việc, anh ấy quan tâm em nhiều hơn trước, gọi dậy buổi sáng, nhắc nhở ăn uống, ... như một cặp đôi đang yêu thật sự vậy. Và chúng em chat với nhau nhiều và lâu hơn trước. Anh ấy nhớ em nhiều hơn, và muốn mỗi sáng thức dậy đều có em ở bên như trong chuyến đi ấy. Và dường như không thể kiềm lòng minh, một ngày đẹp trời sau đó, anh ấy rủ em qua nhà anh ấy chơi, và anh ấy có nới là anh ấy không ép buộc em, nếu em không qua thì anh ấy cũng không buồn đâu? Và lúc đó em cũng chẳng nghĩ gì, em đã đồng ý qua nhà anh ấy, chỉ có anh ấy và em ở nhà, và chuyện đó lại xảy ra lần nữa. Và dường như anh ấy và em đều cảm thấy vui vì điều đó. Và thời gian sau đó, anh ấy liên tục hỏi em có muốn ôm và hôn hay ngủ với anh ấy nữa không? Và câu trả lời đều là đồng ý!
(Trong khi chat với anh ấy, đôi lần chúng em có đề cập về người đó của anh ấy. Trong lúc anh ấy và em có sự chuyên biến như vậy thì anh ấy vẫn chủ động gặp người đó. Anh ấy còn chủ động cho mượn tiền, và chủ động làm hồ sơ giấy tờ cho người đó đi du học khoảng vài tháng.
Và anh ấy có nói thế này:
"nó không có tiền thấy mà thương"
"Mỗi lần anh đi chơi với nó, anh lại thấy thương nó nhiều hơn, mà thấy thương nó thiệt"
"chắc bữa sau anh hạn chế đi chơi với nó quá, chứ như vậy là không được, hichic, hơi buồn"
"Cứ mỗi lần đi chơi với nó, anh lại thấy thương nó nhiều hơn, như vậy không được vì anh ấy sợ" điều gì đó mà anh ấy không nói cho em biết.
Còn người đó là một người con trai hiền lành, siêng học, học giỏi, cũng điển trai, được nhiều bạn nữ thích. Nhưng lại dành hết tất cả thời gian cho việc học, không bồ bịch, nên hiện tại vẫn chưa có người yêu và anh ấy là người bạn thân nhất. Anh ấy thường khen người ấy đẹp, kiều như nhìn vào chỗ nào cũng thấy đep.
Tuy nhiên anh ấy có nói như thế này:
Anh ấy thường người đó, người đó chắc chắn biết.
Người đó vẫn đi chơi với anh ấy bình thường. Em cũng không biết nhiều thông tin.
Tuy nhiên người đó có khuyên anh ấy là nên có người yêu đi, đừng như người đó khiến cho cuộc sống mất cân bằng, lúc nào cũng chỉ có công việc.
Nhưng anh ấy vẫn một mực quan tâm người đó như thế. Anh ấy ít tâm sự chuyện gì của anh ấy cho người đó, chỉ khi nào người đó hỏi thì anh ấy mới nói vì anh ấy biết người đó có quá nhiều viêc và áp lực. Và dường như hai người hiểu về nhau rất rõ ( cả anh ấy và người đó đều là bạn từ hồi đại học)
Và đến thời điểm anh nộp hồ sơ nghỉ việc vì lí do đi học lên cao hơn. Chuyện giữa chúng em cũng bắt đầu thay đổi dần.
Lúc đầu, chúng em vẫn như trước, chúng em vẫn thường xuyên chat và anh ấy cũng vẫn muốn ôm em ngủ.
"Anh ấy: Anh muốn ôm em ngủ ghê.
Em: oh. ôm sướng ha. Mà lạ, em xương không ah, ôm chi?
Anh ấy: Thì chỉ thích ôm em thôi. Thương thì ôm. Để nâng niu. Hehe. Không muốn anh ôm ah?
Em: Oh, vẫn muốn chứ, nhưng nghe thấy sao sao ah"
Ngày 19/7:
"Em: ko om e ngu nua a thay sao?
Anh ấy: Dau con co bua nao nua dau. Ko om e nua thay khoe re. Hehe
Em: oh zj thoai
Anh ấy: Tin thiet ha?
Em: chu sao a
Anh ấy: Haizz. E dung la đại ngu. A noi vay e ko buon luon ha?
Em: buon chu
Anh ấy: Sao buon?
Em: ko bik
Anh ấy: Buon sao ko hoi lai anh. Ngu wa di mat
Em: hoi sao a
Anh ấy: E tu suy nghi di. Ma a noi vay e buon nhiu lam ha+
Em: buon la buon thoi a. buon it buon nhiu nua ha @@
Anh ấy: Uh. Thoi de bua nao co dip a om e ngu hen. haha
Em: e se de a cho nghet tho luon
Anh ấy: Nhung cai bua nao do thay xa xoi wa he. A so cung ko co luon wa. Thoi co vợ đi roi de vo.
Em: a ko thik vay ha? de vợ nhung van de anh tiep haha
Anh ấy: Troi sao dc. Có vợ rồi còn đè a la vợ bỏ e luôn đó
Em: ua sao bo. chi de a thoi ma
Anh ấy: Cung ko ổn
.....
Em: anh đối với em sao thay đổi nhanh dữ vậy
Anh ấy: sao mà nhanh
Em: thì thấy nhanh mà, trong vòng 1 tháng chứ mấy ha
Anh ấy: Sao nữa
Em: hihi, tự nhiên thấy đến nhanh mà đi nhanh thôi haha
Anh ấy: Đến nhanh và đi nhanh gì
Em: Bắt đầu nhanh và kết thúc nhanh
Anh ấy: Kết thúc đâu trời
Em: Chuẩn bị kết thúc rồi mà
Anh ấy: Sao lại kết thúc.
Em: Thì anh đi học lên cao mất tiêu rồi
Anh ấy: Ủa anh học lên cao là không được chat hay gặp em hả? (Việc học rất vất vả, chiềm gần hết thời gian cả sáng chiều tối nữa, cái này em biết)
Anh ấy: Mà như thế em có buồn không?
Em: Anh bận quá trời mà. Buồn chứ.
Anh ấy: Bận thì bận chứ chẳng lẽ không được đi chơi
....
Anh ấy: Có còn muốn hôn anh nữa không?
Em: Muốn chứ.
Anh ấy: Muốn má hay môi, muốn hôn chỗ nào ấy?
.....
Anh ấy: Em ăn nhiều tí nhan, đã ốm rồi lại còn lười ăn
...
Anh ấy: ngủ chưa baby? Anh lỡ giặt mền rồi tối nay không có gì đắp. Tối nay anh muốn ôm em ngủ quá!
Ngày 20/7: Anh ấy vẫn quan tâm em bình thường, cũng hỏi han dặn dò ăn sáng ngủ sớm, dậy sớm .... Nhưng em có hỏi anh ấy thế này:
"Em: Em thích pe H vậy anh có buồn không? (lúc trước anh ấy có biết em thích pe H rồi)
Anh ấy: Không trả lời được không? Câu này khó quá, nên không biết đáp án.
... rồi anh ấy dụ em bói toán nói em vô sinh này nọ làm em tin sái cổ, xong rồi lại mắng em đây:
Anh ấy: Anh chỉ nói em 1 điều này nữa: đừng tin vào bói toán, số phận mình do mình quyết định. Em đúng là ngu thiệt. Chửi em cũng như không. Haizzzz. Em hầu như không có sự tinh ý và tinh tế luôn, rõ khổ, haizzzz. Khi nào pe H bỏ em thi em sẽ hiểu. Hiểu chưa? Em cứ vô tư vậy mà sống đi.
Em: Nói chuyện với anh chắc bị ức chế quá
Anh ấy: Thì anh đang cố làm cho em ức chế mà
Em: sao làm chi zậy, thoải mái tốt hơn chứ
Anh ấy: Để em nhận ra điều anh muốn nói. Nếu như em mãi như thế này thì sẽ không cua được pe H và những thứ khác cũng coi như không có luôn. hehe. Ức chế đi nhé.
.....
Anh ấy: Thôi đi ngủ sớm đi em.Vậy cho nó khỏe
Em: Anh làm em nhức đầu
Anh ấy: Uh vậy cho anh xin lỗi nhe. Em ngủ sớm đi. Anh học bài tí đã.
Ngày 21/7: Anh ấy vẫn quan tâm như trước, vẫn hỏi han và dặn dò.
Tuy nhiên, khi có việc anh ấy phải quay lại công ty. Anh ấy liên tục gọi em và bảo em vào toilet nam. và anh ấy đã ôm em thật chặt và hôn vào môi em rất lâu.
Em: Anh liều thật. Anh không sợ có ai đó vào bất thình lình hả?
Anh ấy: Sợ gì hehe
Em: có chắc là lúc đó anh không sợ không?
Anh ấy: Không sợ ma. Hihi. Em sợ không?
Em: Nếu chẳng may lúc đó có người phát hiện thì sao anh? Hiihi, lúc đó biết gì nữa đâu mà sợ. Chắc là chưa kịp sợ ah. haha
Anh ấy: Thì anh nói thích em thôi. hehe. Lúc sau nghĩ lại có thấy sợ không?
Em: thấy anh sao bạo dữ, hèn chi rủ em di về chung
Anh ấy: Thật ra anh chỉ muốn ôm em thôi
Em: thế sao nãy lại hôn?
Anh ấy: nhưng mà ôm rồi lại cầm lòng không được. Anh xin lỗi em nghen. Bữa nào cho anh ôm nhiều hơn nhan. hehe
Em: Om em anh có cảm giác nhiều dữ vậy hả?
Anh ấy: Uhm, thích ôm em thật chặt thôi. hehe
Em: Hihi, anh mập mạp xíu nữa em ôm cho đã
Anh ấy: vậy em cũng muốn ôm anh hả?
Em: Uhm
....
Anh ấy: mấy nay anh không có gối ôm. Chỉ muốn ôm em ngủ thôi
Em: mua cái về ôm ngủ đi, em cũng thích ôm anh ngủ.
Anh ấy: Để mai anh mua gối ôm, coi đó như là em. Bữa nào anh qua nhà em, em cho anh ôm nha, khi không có ai ấy, được không? Đi chơi sao ôm được em, ở chốn đông người ghê lắm. Thôi em đi ngủ sớm đi. Anh cũng đi ngủ.
Ngày 22/7: vẫn hỏi han dặn dò tình cảm lắm
Anh ấy: ngủ dậy anh muốn có em bên cạnh anh như mấy bữa. Mà không có, buồn ghê.
....
Anh ấy: mai qua nhà anh chơi. Cho anh ôm cái thôi. Được không? hehe. Mà em không muốn thì thôi. không ép nha.
Em: uh, mai em qua.
Anh ấy: uhm, mai anh với em đi ăn sáng luôn. Mai em không muốn đi thì thôi nha, không qua cũng được, anh không buồn đâu, em đừng lo.
EM: uhm, mai em qua nhà anh chơi.
....
Anh ấy: Mà mai em có qua nhà không?
Em: oh qua.
Anh ấy: Có muốn qua không? hay qua vì sợ anh buồn. Nói thật cho anh biết nhan.
Em: Qua thì qua chứ sao đâu, chỉ có điều là em sợ em tìm đường không ra :D
Ngày 27/7: Anh ấy chính thức nộp đơn nghỉ việc ở công ty.
Anh ấy: Mai anh nộp đơn rồi. Hehe. Em buồn không?
Em: Buồn chứ. Thiếu người chơi với em rồi.
Anh ấy: Uhm. Thì vẫn chơi với em thôi. Có film hay sẽ đi xem, được không?
Em:uhm. Mà anh đi học rồi, có khi nào anh quên em không?
Anh ấy: Sao em lại hỏi zậy? sợ anh quên hả? Anh không có trí nhớ tốt, nên sẽ cố gắng tua đi tua lại những khoảnh khắc bên những người anh thương yêu. Chỉ có như vậy anh mới giữ lâu đươc trong kí ức. Em có quên anh không?
Em: không. Em đã nói từ đầu là anh đặc biệt nên em sẽ không quên anh đâu.
Anh ấy: uhm. hehe, thôi em ngủ đi, mai còn đi làm. Anh đi ngủ đây, ôm cái ngủ cho sướng nè.
Ngày 28/7: Anh ấy vẫn quan tâm như trước, và căn dặn em bớt đi chơi lại, tiết kiệm tiền, không đi xem phim nhiều nữa.
Anh ấy: Em bớt đi chơi lại đi. Tiết kiệm tiền, đi chơi nhiều quá chừng luôn. Sao mà ham chơi quá. Anh phải kiềm em lại mới được. Anh không đi coi phim em có đi không?
Em: thì thường anh không đi em sẽ không thích đi, nhưng phim hay quá nên em muốn đi coi xem sao, lâu rồi em chưa coi phim kinh dị. Anh đi nhan anh?
Anh ấy: Nghe là thấy xạo rồi, không có anh em vẫn đi mà. Uhm anh đi, nhưng với điều kiện em phải hứa với anh nha, là bớt đi chơi lại, tiết kiệm tiền, được không?
Em: hiihi, ok anh. Để dành tiền đi chơi với anh hehe.
Anh ấy: nghe là biết xạo nữa, haizzz, phải đi chơi với pe H mới đúng. Đi đi em, cơ hội đó. Thôi anh học bài đã. Vừa học vừa nhắn tin cực quá. Hehe. ôm em cái nè. Nhưng nhó giữ lời hứa với anh đó nhan.
Ngày 30/7: em mua nhà nhưng thiếu tiền, và em đã mượn tiền anh ấy khoảng 100 triệu.
Em: mai anh chuyển tiền cho em mượn được không?
Anh ấy: được, em dùng bank nào? ...nhưng khi nào em trả, vì giữa tháng 8 anh cần rồi.
Em: da, ok anh.
Ngày 31/7: anh vẫn quan tâm em, phải gọi dậy sớm,... lo cho sưc khỏe của em.
Anh ấy: em gửi cho anh xem cái hình tự sướng giống người Thái Lan của em đi. hehe
Em: anh chê xấu mà, lấy rồi đi dìm hàng em hả?
Anh ấy: không, anh lấy để ngắm chơi, hehe
Em: bữa nào e với anh tự sường rồi chụp lại
Anh ấy: không, anh tự sướng gớm lắm, gửi anh hình đó đi mà. Thfi cũng thấy nó đẹp. Hehe. ....
Ngày 3/8: anh bắt đầu thật sự bận rộn với việc học, học đến tối tăm mặt mũi luôn, luôn trong tình trạng thiếu ngủ trầm trọng.
Ngày 4/8: anh ấy và em cùng đi về một nơi xa. Trên đường đi xa lộ, anh ấy luôn bảo để tay em đặt trong túi áo anh ấy, ôm anh ấy thật chặt. và như thế suốt đoạn đường ngoại thành, còn đến trong nội thành thì hai đứa bình thường như bao người. Có lẽ vì cả hai đều ngại.
Ngày 5/8: anh ấy và em vẫn chat bình thường, vẫn muốn ôm hôn như trước.
...
Em: G0 anh, chụt chụt
Anh ấy: Có muốn thiệt không đó?
Em: Thật mà
Anh ấy: Nhưng có thật tâm và thật lòng muốn không đó?
Em: thật là thật mà, mai cho em hôn một cái.
Anh ấy: Có chỗ nào đâu mà hôn trời. Để bữa nào anh với em đi Cam chơi đi. Nếu mọi người trong nhóm không đi thì anh với em đi thôi? Em đi không?
Em: đi,
Anh ấy: uhm để anh xem rồi báo sau nha. Hun cái nữa nè.
(Nhưng cuối cùng vì học mệt quá và quá bận nên không thể sắp xế đi được)
.....
Anh ấy: thôi, bữa nay không 8 nhiều, anh đi ngủ đã, buồn ngủ và nhức đầu quá chừng luôn. Cso quá nhiều thứ để học, Em ngủ đi.
.....(em đi công tác, và em và anh ấy vẫn chat nhau thường xuyên)
Ngày 12/8: Em đi công tác có mua áo tặng anh ấy
Em: nếu em nói còn có một cái áo y chang vậy để em mặc nữa thì sao? hehe
Anh ấy: em định chơi áo cặp hả? Ghê thiệt chứ? haha, không sao cả. Mặc thì mặc chứ anh đâu có ngắn, nhưng sợ không có cơ hội thôi.
Em: ủa chứ mặc chung anh không sợ người khác nói gì hả?
Anh ấy: Em sợ không? Anh hơi ngại thôi, mà chưa mặc bao giờ nên cũng không biết.
Em: zậy có muốn mặc áo cặp với em ko?
Anh ấy: có hehe. Sao bữa nay em lạ quá, đòi mặc áo chung, mà rất hớn hở.
Em: Zậy anh thấy sao?
Anh ấy: Xin hãy là em của ngày hôm qua.
Em: sao vậy?
Anh ấy: Không sao cả. Anh thích hơn. hehe. Em cứ như trước đi, là được rồi.
Em: mà như zậy thì sao? anh không thích hả?
Anh ấy: uh, em buồn không?
Em: oh buồn quá, sao anh không thích?
Anh ấy: thì thấy nó kì cục chứ sao? ai lại mặc zậy, khổ ghê, em bữa nay lạ quá. Xin hãy là em của ngày hôm qua.
Em: hihi keke, nãy giờ em nói giỡn thôi, xem anh trả lời thế nào?
Anh ấy: rồi phản ứng em sao? buồn không?
Em: em thấy bình thường, nhưng mà em thích mặc áo chung đội hay nhóm ah, mặc như vậy vui.
....
Em: anh, giờ em muốn hôn anh quá
Anh ấy: ủa sao vậy, lúc trước không thích mà, lạ hen.
Em: không biết, dạo này thích.
....(anh ấy vẫn hỏi mấy câu quan tâm như trước)
Em: anh, mà giờ muốn ở chung phòng với anh nữa quá, chụt chụt anh
Anh ấy: anh còn học bài nữa, 2h mới ngủ. Sao lại muốn ở chung, hồi bữa không muốn mà hehe.
Em: Giờ em thích.
Anh ấy: Nhưng anh không thích thì sao? hehe. Hồi trước không thương, sao giờ thương anh dữ vậy.
Em: Sao anh thích hỏi quài zậy? giờ anh không thương em nữa hả?
Anh ấy: thương chứ, nhưng thấy ngồ ngộ ấy. Ah, anh thương em, nhưng trong lòng anh vãn thương một người khác hơn em, và có thể là thương nhất đó, em cũng biết điều đó, thì em có ghen tỵ hay oán trách gì anh không?
Em: buồn thôi
Anh ấy: chính vì vậy mà anh không muốn ai thương anh cả, vì anh không thể nào đáp trả xứng đáng được cho tình thương đó, nên anh thật sự không muốn em thương anh, hiểu không?
Em: Mà lỡ thương rồi thì sao?
Anh ấy: thì đừng thương thêm nữa hehe, cứ giữ mức độ đó và giảm dần theo thời gian, vì anh không thể đáp trả xứng đáng được, cho bất kì ai, kể cả em nữa.
Em: giảm dần đến mức nào?
Anh ấy: đến mức thương sơ sơ thôi. hehe. Anh nói thật, vì anh không muốn em buồn thôi, hiểu không?
Em: hiểu. Mà e với người đó, anh thương giống hay khác nhau?
Anh ấy: có cái giống cá cái khác. Mà anh không diễn tả được, nên không trả lời được.
Em: thì anh diễn tả được tới đâu thì diễn tả thử
Anh ấy: Giống là anh đều thương, hehe. Nhưng em thì theo kiểu vừa là em vừa là ấy. Còn người đó thì anh không biết.
Em: anh, có khi nào anh xem em là phần bù đắp cho những gì không có được từ người đó không?
Anh ấy: không, chắc chắn là anh không cần và cũng không mong điều đó từ người đó. hôm trước anh có mơ một giắc mơ rất lạ về người đó, và về tương lai xa, anh không mong giấc mơ đó xảy ra, nhưng anh có linh cảm nó sẽ xảy ra, anh thật sự không muốn, và anh muốn được thấy người đó sống là vì chính người đó thôi. hehe
Anh ấy: muốn hôn anh thì bữa nào qua nhà anh hôn. nếu em không thích thì thôi. Vậy mà lúc trước không cho anh hôn, bây giờ lại muốn. Thôi em đi ngủ đi.
Em: Nếu mà lúc đó anh cứ bình thường như lúc đâu anh và em gặp nhau thì chắc giờ cũng không có gì xảy ra đâu hehe
Anh ấy: thì bây giờ em cũng có thể coi như không có gì xảy ra, coi như là 1 accident thôi haha. Cứ để anh thương em như thế này là được.
Anh ấy: vả lại, anh đã thử cố gắng thương một người nào đó hơn người đó nhưng không thể, vì thế nên với anh chỉ như vậy là được và đủ. hehe. Thôi em đi ngủ dùm cái đi. A bùn ngủ quá trời. hôn em 3 cái nè.
Ngày 15/8: chúng em vẫn có chat, anh đã thật sự bận rộn với việc hoc của mình, bây giờ đến lượt em là người chủ động nhắn tin chat.
Chúng em vẫn chat nhưng không như trước đây nữa, mà em có cảm giắc như hai chúng em trở lại thành bạn bè rồi, anh ấy vẫn quan tâm như: em ăn cơm chưa?.... nhưng em thấy giống như bạn bè hỏi nhau hơn.
...
Và trên faceboo của anh, anh đã thay hình ảnh đại diện bằng hình đôi mắt của người đó, nhưng ko để ai nhận ra (cái này em hỏi mãi mới biết được là đôi mắt của người đó). Và anh đã đột ngột tháo gỡ nó xuống và thay bằng hình avatar cũ vì thấy người đó online trên facebook, sợ bị phát hiện cái hình đó.
Ngày 19/8: Anh ấy muốn ru em qua nhà anh ấy chơi. Và chúng em lại xảy ra chuyện đó lần nữa, và cũng là lần cuối luôn. T-T (mấy bứa sau đó em muons qua nhà anh nhưng đều không được vì anh bận, không có nhà hoặc nhà đông người, và em tin điều này là anh nói thật)
Một ngày đặc biệt trong tháng 8, ngày sinh nhật của em: vây mà anh ấy chỉ nhắn tin chúc mừng sinh nhật như thế này: "Em, hpbd hen". Ghi vắn tắt như vậy thật là buồn, để rồi hôm sau em đẫ giận và hỏi anh ấy.
Ngày 27/8: trước khi em đi công tác xa
Em: Anh, hôm nay em muốn qua gặp mặt xấu xí của anh chơi
Anh ấy: sao zậy?
Em: không biết, tự nhiên muốn gặp thôi ah
Anh ấy: trời, không nên như thế, hehe, gặp pe H ấy.
Em: mà anh, hởi thật nhé? Anh có đang tránh né em không vậy?
Anh ấy: khong, anh bình thường mà, sao lại hỏi vậy?
Em: mà hổm giờ anh có nhớ em không?
Anh ấy: Có nhưng ít lắm, chắc bận quá nên không còn nhớ nhiều, và anh cũng không nghĩ ngợi lung tung gì hết. Sao zậy em?
Em: do hổm giờ em suy nghĩ vớ vẩn tùm lum.
Anh ấy: rảnh quá cái đâm ra suy nghĩ lung tung đúng khong, khổ ghê. Bây giờ anh phải tập trung vào mục tiêu của anh trong 2 năm tới, chứ lung tung lăng tăng rồi học ra trường không được cái gì hết, phí nhiều thứ lắm. Có thể anh sẽ làm cho một số người buồn, trong đó có em. Nhưng anh không thể làm khác hơn vì anh đã xác định mình phải làm gì. Mà em suy nghi cai gì vậy?
Em: thôi anh trả lời thật lòng là được rồi, em không suy nghĩ vớ vẫn nữa đâu.
Anh ấy: Nếu buồn quá thì kiếm người yêu đi, pe H đó hehe, anh mới nhận lịch học xong, học tối tăm mặt mũi, hic hic. Em cố gắng kiếm gì làm đi, đặt mục tiêu cho mình rồi làm vì nó, làm vì đam mê ấy, thì em sẽ thấy thú vị và không suy nghĩ lung tung nữa, zậy nghen.
Em: ok anh
Anh ấy: mà như anh nói hôm bữa, anh thương em nhưng không phải là nhất đâu nhan, nên em đừng trông đợi nhiều, em sẽ thất vọng rồi buồn, rồi suy nghĩ lung tung nữa.
Em: uhm, tụ nhiên nghe câu sau buồn ghê. Bởi vậy lúc đó em có hỏi anh là anh thương em với người đó giống nhau không?
Anh ấy: khong giống, nhưng anh sẽ luôn chọn người đó trong bất kì trường hợp nào, hehe, nghe buồn nữa đúng không. Anh xin lỗi nghen, nhưng anh không thể làm khác hơn đươc, nên anh mới nói em thương anh ít thôi. Chứ không là em sẽ buồn nhiều lắm đó, mà anh không thích bất kì ai buồn vì anh đâu. em hiểu không?
Em: nhưng mà em chỉ muốn anh đối với em như lúc trước khi anh nghỉ việc thôi. (lúc sau chuyến đi chơi ấy). Vậy cũng không được hả?
Anh ấy: Thì anh vẫn đối xử với em bình thường mà, có khác gì đâu hen, có khác chắc là tại ít gặp nhau thôi.
Em: khác biệt hẳn luôn, sau khi anh nghỉ xong, đối với em tháy anh giống như đang tránh né em vậy, em cảm nhận có đúng không?
Anh ấy: Có thể đúng, vì anh không gặp em nhiều như trước, và không thường xuyên hơn. Điều đó có lẽ em chưa quen, nên em hụt hẫng, đúng không?
Em: uhm, mà hôm bữa sinh nhật em, em cứ tưỡng anh sẽ chở em đi dạo chứ, ai ngờ lại không có. Làm em buồn nguyên ngày hôm đó
Anh ấy: Từ từ vài bữa rồi em quen thôi. chứ anh không thể gặp em nhiều như trước. Vì thời gian của anh và em không khớp nhau. Haha, ra vậy. từ hồi giờ anh không có thói quen đó, hichic. Cái này chắc do anh rồi, xin lỗi em nghen.
Em: đâu có, lúc trước anh có qua nhà em để chở em đi ăn mà, anh biết làm em thích lúc đó lắm không, nhưng ai ngờ sinh nhật em anh lại như vậy.
Anh ấy: Uh, thôi bữa nào anh rãnh anh qua dẫn em đi ăn hen
(cuối cùng anh cũng không dẫn em đi ăn như đã hứa T-T, àm chắc anh ấy cũng quên luôn rồi)
.... (và mấy ngày sau, em đều là người chủ động chat, vì em không muốn xa anh ấy T-T)
Ngày 11/9: Em vẫn là người chủ động chat trước
Em: Hởm giờ chắc hết nhớ em rồi hả?
Anh ấy: Sao hỏi quài zậy? Anh cố gắng không nhớ ai hết, tập trung vô sách vở chút ít, không nhớ được chữ nào luôn nè, hichic, già rồi nên đầu óc ngu ra nè.
...(tụi em chat qua nhiều chủ đề khác, và em là người chuyển chủ đề)
Em: vậy là càng ngày càng ít gặp anh hơn rồi? (vì nhà anh càng ngày càng đông người)
Anh ấy: uh
Em: chắc em xây nhà xong rồi gọi anh qua chơi quá, lúc đó anh có qua không?
Anh ấy: uh được đó, hehe, rãnh thì anh qua
Em: mà giờ anh thấy anh có rãnh không?
Anh ấy: hichic, muốn rãnh cũng không được, chưa gì hết mà đầu tháng sau thi rồi, oh my god.
....
Em: anh, có lúc nào rãnh anh đi ăn trưa với em không?
Anh ấy: có trưa thứ 3 là anh rảnh tí, con các buổi còn lại đều bận rồi, nên đi hok được.
Em: vậy thứ 3 tuấn sau nhé. Mà có rủ các anh chị khác đi không?
Anh ấy: rủ luôn chứ, sao vậy?
Em: có thì khác, không có các anh chị thì khác chứ
Anh ấy: khác gì trời, nghĩ gì phả không? haha
Em: Anh không đoán đưuọc ảh? Em muốn hôn anh.
Anh ấy: haha, anh không cho nữa đâu, và anh cũng không làm zậy nữa, như anh nói hôm bữa rồi mà, hehe
Em: em cưỡng hôn anh
Anh ấy: không, nhưng anh không thích em như vậy, hiểu không?
Em: thay đổi hanh như vậy em không thích nghi được
Anh ấy: anh cũng không thích nghi được, nhưng phải quyết tâm thôi, nên em cũng cố gắng nha, chứ không là em sẽ quen và không từ bỏ được đó
Em: vậy ôm anh thôi được không?
Anh ấy: trời, sao kì vậy. Mà ôm chỗ não, chẳng lẽ chỗ đông người. Khi nào em xây nhà xong đi ha, chứ ở ngoài anh cũng lo lắng lắm.
Em: mà anh quyết định như vậy anh không thấy khó chịu hả? em thì cực kỳ khó chịu
Anh ấy: em nghĩ sao anh không khó chịu, anh có cái khó của anh chứ, nhưng phải chịu thôi em, anh nghĩ thời giản rồi em cũng quen ah, cố lên em.
Em: thôi bữa nào, anh cho em ôm rồi em khóc cho đã, tự nhiên em thích khóc vậy thôi, anh đừng suy nghĩ.
Anh ấy: Trời, em làm anh khó nghĩ ghê, hichic. Tự dưng em khóc, thì rõ ràng là lỗi của anh rồi, anh xin lỗi em, nhưng anh không thể làm zậy tiếp được nữa. từ nãy giờ anh không học được chữ nào hết
Em: Em luôn muốn được ôm và hôn anh mãi mãi, nếu là khác giới thì em muốn làm vợ chồng với anh rồi.
Anh ấy: em nói cái gì vậy, em bỏ ngay cái ý nghĩ đó đi, đó chỉ là nhất thời thôi, với lại anh và em cũng chưa đủ chính chắn, chưa đủ trưởng thành. Sau này nghĩ lại, em sẽ thấy anh với em thật sự vớ vẩn. Nhưng hãy cơi đó là một trải nghiệm avf là kí ức đẹp đi.
Em: thiệt tình bây giờ em cũng chẳng hiểu nổi em, em chỉ biết là bây giờ em chỉ muốn gặp anh, ôm và hôn anh thôi.
Anh ấy: uh anh biết, nhưng anh mà làm như ý em muốn thì thực sự không được, vì như thế sẽ tạo cho em và anh những cái khó sau này. Cái khó đầu tiên là cứ muốn ôm và hôn, nên bây giờ anh không thể chiều theo ý em. Anh biết là em càng ngày càng khó chịu, nhưng khi cái khó chịu lên đến đỉnh cao rồi nó cũng xuống, còn không sau này cái khó chịu nó sẽ dâng cao và dai dẳng hơn, em hiểu ý anh nói chứ? Còn cái khó nữa đó là nó có thể phá hủy hết cuộc đời em đó.
Anh ấy: anh biết là em khó chịu, cũng giống anh, nhưng điều đó là tốt cho cả anh và em.
Em: vậy giờ em với anh thế nào? em thật sự không muốn quên anh đâu :((
Anh ấy: Anh không nói em quên anh, anh với em cứ bình thường như những người khác, không om hay hôn gì nữa
Em: vậy còn tình cảm soa anh, em không muốn trở thành bạn bình thường?
Anh ấy: Thì cứ giữ đó, vẫn chơi và đối xử tốt, anh và em vẫn như lúc trước, chỉ không có ôm và hôn thôi
....
Ngày 15/9: em nhắn tin cho anh ấy cả buổi mà không thấy tin nhắn trả lời, mặc dù máy báo là anh đã xem tin nhắn rồi
Em: em ghet anh lắm vì cái vụ đọc tin nhắn mà không trả lời
Anh ấy: ủa có hả, anh không thấy, vì hôm qua anh không để ý điện thoại, để anh xem lại thử. .... ah có rồi, hehe, xin lỗi em nha
.... (và chúng em lại 8 những chuyện về anh ấy, em muốn biết anh ấy thế nào, chat như hai người bạn T-T buồn)
Ngày 19/9: sao một hồi chat ( em vẫn là người chủ động chat trước), anh ấy hỏi em về vấn đề giữa chúng em:
Anh ấy: Dạo này em sao rồi, có còn muốn ôm và hôn anh nữa không?
Em: Sao anh hỏi vậy?
Anh ấy: hy vọng em không còn, hehe. T
Em: sao anh hy vọng zậy? anh không buồn hả?
Anh ấy: Không buồn. Thì em càng muốn thì em sẽ càng mệt mỏi, nên anh hy vọng là em không còn. hiểu không? Mà bây giờ anh cũng không muốn ôm nữa, không muốn ôm bất kì ai luôn. hehe
Em: SAo vậy?
Anh ấy: Anh không biết nữa, có lẽ cảm xúc thay đổi, giờ anh chỉ cắm đầu vào học và làm thôi, không quan tam chuyện khác nữa.
Em: vậy còn người đó thì sao?
Anh ấy: sao em lại hỏi về nó? Người đó là trường hợp đặc biệt, và anh cũng muốn giấu luôn cái cảm xúc này, hehe
Em: anh còn thương người đó lắm hả? sao lại phải giấu?
Anh ấy: thời điểm hiện tại, người đó là điều duy nhất cho anh cảm xúc, anh muốn giấu đi vì không muốn phân tâm, không muốn nghĩ cũng có cái sướng, hehe, mệt thì có mệt nhưng để đạt mục đích, ước mơ của chính anh, thì anh cũng chấp nhận, vì vậy lâu rồi anh cũng không gặp nó, dù hai đứa cách nhau một tầng lầu.
Em: như vậy đâu cần phải giấu đâu anh?
Anh ấy: em không hiểu rồi, anh thương người đó, điều đó chắc chắn người đó thừa biết. Anh nói giấu là giấu cảm xúc của mình với chình mình thôi, vì nó dễ phân tâm thôi, nên anh cố gắng giấu, hehe.
Anh ấy: anh chỉ mong em trở lại bình thường như xưa nhe, hehe, chứ em như vậy thì chính em cũng dần dần sẽ mệt mỏi, anh không muốn thấy em như thế
Em: vậy tình cảm giữa em và anh đã hết rồi hả anh?
Anh ấy: trời, em nói giống như chia tay luôn vậy, anh vẫn coi em à bạn bè, là anh em. Em đừng buồn nhiều nhan, anh xin lõi, rất xin lõi em.
Em: mà tại sao anh thay đổi nhanh quá vậy, chưa đầy hai tháng?
Anh ấy: anh đã suy nghĩ rất nhiều, và đôi khi anh cũng không hiểu. Khi mọi chuyện chưa xảy ra, cảm xúc đó ( giữa em và anh ấy) rất rạo rực, khi chuyện đó xảy ra, cảm xúc ấy vẫn có, nhưng nó thực sự là gì và như thế nào thì phải cần thời gian đẻ trả lời, em hiểu không?
Em: ý anh là cảm xúc giữa anh và em là như thế nào?
Anh ấy: không, ý anh alf cảm xúc của chính anh là gì? nó đúng hay sai, nó có phù hợp với e và anh hay không? vậy đó. Có thể, ngay tại thời điểm này em hận anh, nhưng anh hy vọng, sau này nhìn lại, em sẽ không hận anh như bây giờ, và dù gì, anh với em vẫn là bận bè, là anh em.
Em:sự thay đổi của anh khiến em nghĩa là anh đang đùa giỡn với tình cảm giữa em và anh, có đúng không?
Anh ấy: anh không đùa giỡn, lúc đầu cảm xúc rất thật, có lẽ tình cảm nhiều hơn lí trí, cso lẽ anh không kịp thời gian đế suy nghĩ trong chuyến đi ấy, và khi về lại thành phố, anh mới bắt đầu suy nghĩ về nó. Một thời gian, anh mới đi đên được kết luận này, nên anh mong em hiểu cho.
Em: vậy anh suy nghi thế nào?
Anh ấy: tùm lum hết ah, nên bữa nào anh sẽ nói cho em, và có khi anh cũng sẽ im lặng luôn, như anh vẫn thường làm với chính anh và người xung quanh.
Em: không nên im lặng, vì im lặng có thể về sau anh và em không thể làm bạn được nữa.
Anh ấy: trời, gì mà ghê vậy. Nhưng chính anh cũng có cái khó của anh, và những mâu thuẫn trong anh vẫn hiện diện, thì làm sao nói để em hiểu.
Em: Theo cách cư xử của anh khiến em nghĩ anh chỉ tò mò về em thồi, khi hết tò mò anh sẽ bye em thôi, đúng không?
Anh ấy: có thể em nghĩ điều em nói là đúng, nhưng với anh là không. nên tốt nhất em đừng bắt anh giải thích, vì càng giải thích, em sẽ càng thấy không thỏa đáng, cơ bản là anh không muốn nói, và cũng không biết nói ra làm sao nữa. Vì vậy, nen anh muốn em đừng suy nghĩ về anh nữa, đừng hy vọng gì ở anh sẽ giành cho em nữa
Em: không được anh quan tâm, và chở đi ăn như trước nữa hả?
Anh ấy: uh khó lắm, và anh nghĩ điều đó se khó lòng lặp lại ở chính anh luôn
Em: là như thế nào?
Anh ấy: trời, vậy cũng hỏi lại nữa, pó tay em rồi. Vì chuyện xảy ra với em, nên mấy nay anh ép buộc mình nhiều thứ, dù rằng những điều đó trong lòng anh rất muốn,. Anh khong muốn chuyện đó lại xảy ra. Anh biết với em no có ý nghĩa gì, nhưng em cũng suy nghĩ tí đi, nó thật sự chẳng mang lại cho em điều gì cả, mà đôi khi rắc rối còn nhìu hơn nữa
Em: đay là lý do anh quyết định dừng chuyện này lại?
Anh ấy: cũng là một lý do
Em: ngoài ra, có phải em và em ít gặp nhau nên tình cảm phai nhạt dần không?
Anh ấy: cái đó không quan trọng, vì anh và người đó cũng chẳng gặp nhau nhiều nhưng anh vẫn thương người đó thôi
Anh ấy: Và sau khi anh suy nghĩ về chuyện với em xong, anh cũng không gặp người đó nhiều như trước, và cả tháng nay cũng không gặp. Dù rằng có nhiều tình huống bắt buộc gặp, nhưng anh cũng tìm cho chính mình một lý do nào đó để tránh đi
Em: vậy anh vân quan tâm đến người đó, còn với em lại là số 0 sao?
Anh ấy: anh vẫn quan tâm, nhưng không như trước kia thôi, anh xin lỗi, thật sự rất xin lỗi em.
Em:..... (đại ý nói là em muốn anh ấy trở thành tri kỷ của em, bên cạnh vợ tương lai cảu em)
Anh ấy: uh anh biết. Thật sự anh cũng không biết phải làm gì cho đúng nữa, nhưng anh không thể làm hơn thế nữa. Với lại em cũng biết, người anh thương yếu nhất trong một thời gian dài hông phải là em, như vậy càng không công bằng cho chính em, anh khong muốn.
Em: Bởi vậy lúc đó em đã hỏi anh tình cảm anh dành cho em và người đó có giống nhau không?
Anh ấy: Không, Vì trong đâu anh chưa bào giờ nghĩ đến chuyện yêu người đó và sẽ thực hiện chuyện ấy với người đó,. Còn với em là cso. Nhưng sau chuyện với em, anh cũng sợ chính mình, sợ điều đó lại xảy ra. Đó là lý do vì sao mấy nay anh với người đó không gặp nhau. Anh không muốn một lần nữa lại như vậy, em hiểu không?
Em: em biết cái anh lo sợ, nhưng vì vậy mà anh bỏ tình cảm em và anh sao, nếu như nó chỉ là một tình cảm thuần khiết thì sao?
Anh ấy: anh nghĩ là không có từ phía anh đâu, nên sẽ thiệt thòi cho em thôi. Anh đã nói rồi, dù bất kì lý do gì, em cũng sẽ khó long cháp nhận.
Em: vậy là tình cảm thuần khiết anh không dành cho em sao?
Anh ấy: anh nghĩ là không có đau, lý do chắc em cũng biết, như anh đã nói ở trên. Thôi em ngủ đi, đừng buồn nhiều nhan, ngày mai sẽ khác hôm nay. Chúc em cuối tuuaanf vui vẻ.
Em: anh, vậy anh có thể qua chở em đi dạo một vòng được không?
Anh ấy: trời , cái gì vậy, em làm thế đau được gì đâu? Câu trả lơi của anh là không, em làm thế đâu được gì đâu, mà sao thế?
Em: em không cần gì hết, em chỉ cần anh chở em đi dạo một vòng thôi
Anh ấy: không dược nhan em, làm thế em sẽ càng buồn thêm thôi. Anh mong rằng, thời gian giữa anh và em tuy ngắn ngủi nhưng đó là kỉ niệm đẹp của anh và em. Vậy nha. Em vẫn ở một nơi nào đó trong anh.
Em: Nhưng mà em rất cần lần này, chỉ cần dạo một vòng thôi (để cho em khóc mà quên sạch kí ưc với anh T-T)
Anh ấy: anh không làm được đâu, không được nhan em, anh xin lỗi.
EM: một lần như vậy với anh xa xỉ lăm sao, em chỉ cần anh chở em di đạo một vòng thôi
Anh ấy: anh có thể làm điều đó, nhưng không phải thời điểm này, anh không biết trước là khi nào, nên em đừng hởi anh là khi nào nghen. Anh sẽ thông báo sau, nhưng không phải là thời điểm này, mong em hiểu cho.
Em: vậy giờ anh sẽ đối xử em như thế nào, là bạn bè hay là người xa lạ?
Anh ấy: anh không trả lời trước được nghen, cũng tùy thôi, nên em đừng tưởng tượng và hy vọng điều gì hết nữa nghen, như thế em sẽ cảm thấy thoải mái và vui vẻ hơn. BB em.
Ngày 23/9: ngày kết thúc chat giữa em và anh
Em: anh, bữa nào em rãnh em sẽ gặp anh một chút
Anh ấy: có gì không em? nhắn cho anh luôn đi.
Em: em muốn gặp mặt để nói thôi, chứ chat nữa là em bấn loạn.
Anh ấy: thật tình anh cũng khó nói, nên anh cũng có cái khó.
Em: tâm trạng anh đang hoang mang, em cũng vậy nên mình cần bình tĩnh để nói chuyện. Em không muốn đặt áp lực chuyện tình cảm lên anh vì anh còn học bài thi nữa.
Anh ấy: anh không hoang mang như em nghi đâu, anh đã xác định và sẽ làm theo như anh xác định thôi. Có những thứ không thể giải thích được đâu em, anh còn không hiểu nỏi anh nữa là. Anh cũng có những mệt mỏi của riêng anh nữa.
Em: anh, vậy em hỏi anh trả lời nhé, cái nào chưa rõ thì anh nói chưa rõ, chỉ đơn giản vậy nhé.
Anh ấy: uh em hỏi đi. OK em
Em: hồi trước anh có yêu em thật lòng không?
Anh ấy: anh không dám nói yêu, nhưng đó là cảm xúc có thật
Em: hiện giờ cảm xúc đó còn không?
Anh ấy: có thể nói là còn ít hay không còn cảm xúc đó
Em: điều này xảy ra tự nhiên hay như thế nào anh?
Anh ấy: là tự nhiên đó em
Em: có phải vì chuyện xảy ra với em, và vì tương lai của anh nên anh muốn kết thúc tại đây?
Anh ấy: cũng là 1 lý do, nhưng chủ yếu là do anh không còn cảm xúc nữa. Anh biết em đang buồn, nhưng anh không muốn giấu em.
Em: uhm, em có thẻ biết nó thay đổi từ khi nào không?
Anh ấy: anh cũng không biết nữa, ban đầu là sự sợ hãi, rồi sau đó là không còn cảm xúc nữa. Và giờ vẫn còn sự sợ hãi mơ hồ, nên anh muốn được yên tĩnh với chính anh.
Em: có phải vì sợ hãi điều đó nên anh không còn dám nghĩ đến cảm xúc đó nữa không?
Anh ấy: không, đó là hai thứ khác nhau
Em: vậy lúc nói tình cảm thuần khiết không có từ phía anh đâu thì em nên hiểu thế nào đây? là anh không còn cảm xúc, hay là anh chỉ nghĩ với em về chuyện ấy?
Anh ấy: có thể là do anh không còn cảm xúc.
Anh ấy: Em đừng bắt trả lời nữa. Anh cũng mệt lắm
Em: xin lỗi anh, vậy bây giờ em và anh sẽ như thế nào? anh có tránh mặt em không?
Anh ấy: chắc là một thời gian, em buồn đúng không?
Em: uhm
Anh ấy: Anh xin lỗi em nhiều lắm.
Em: noi that la e van con muon duoc di choi vopi anh, van nhu hoi luc truoc, truoc luc di Ninh Binh. Em chi muon co the thoi. va em cung hy vong sau mot thoi gian em va anh se giong nhu cau chuyen em gui cho anh tren fb message, chu ko phai chi la ban binh thuong, ma se tro thanh ban than nhu hoi truoc.
Anh ấy: (đã xem tin nhắn cuối cùng của em nhưng không đáp lại)
Và đã hai ngày rồi em không có liên lạc với anh ấy, nhưng em luôn nghĩ về anh ấy, mong anh ấy sẽ đói xử với em như xưa, vẫn đi chơi vui vẻ như xưa, nếu được thì có ôm và hôn thôi, chứ em cũng không muốn làm chuyện gì khác hơn nữa. Để mất một người như anh ấy em thật sự rất buồn, vì anh ấy như là người bạn thân, như là người anh của em, và đôi khi trong phút chốc lại giống như người yêu vậy.
Trên đây, em đã cố gắng trình bày cực kỳ chi tiết nhằm mục đích nhờ chườn trình có thể phân tích cho em hiểu:
- thật sự là anh ấy không còn cảm xúc với em, hay anh ấy cố tình làm vậy để tránh những rắc rối mà cả hai sau này có thể gặp phải nếu cứ tiếp tuc quen nhau?
- và tinh cảm giữa anh ấy và người đó thật sự theo lời anh ấy kể thì đó là gì? tình thương, tình yêu hay chỉ là tình bạn?
-và mối quan hệ giữa em và anh ấy sau này sẽ ra sao đay? em nên làm thế nào đây, vì thật sự em muốn đi chơi chung với anh ấy, vì chơi với anh ấy rất vui, hợp style của em.
Và chương trình có thể cho em biết, em và anh ấy như vậy có bị đồng tính chưa, hay chỉ trong phút chốc thăng hoa thôi??? Em cũng đang hoang mang lắm!
Em trai thân mến!
Cảm ơn em đã gửi tâm sự của mình tới chương trình. Tôi hiểu và chia sẻ với những khó khăn, nỗi hoang mang, bối rối mà bạn đang gặp phải trong mối quan hệ ngang trái với người đồng nghiệp hơn tuổi.
Em – một chàng trai 26 tuổi, công việc hay trong cuộc sống đều đang rất yên bình. Vậy mà chỉ trong một đêm, một số điều trong cuộc sống của em đã thay đổi và đặc biệt những điều đó lại giữ một vai trò rất quan trọng trong cuộc sống của mối con người. Tuy nhiên, mọi việc đã xảy ra sẽ không bao giờ quay ngược trở lại như trước vậy nên thay vì buồn rầu, suy sụp thì em phải bình tĩnh và mạnh mẽ như đúng với khí chất của một người đàn ông em nhé.
Suy nghĩ hay cảm xúc của người bạn trai em thì chỉ duy nhất cậu ấy mới biết. Chúng ta không thể đoán biết được hoàn toàn suy nghĩ của một con người. Tuy vậy vẫn có thể thông qua những hành động, lời nói,.. được biểu hiện ra bên ngoài của cậu ấy theo một quá trình để nhận biết được một phần nào đó những gì cậu ấy nghĩ và mong muốn. Như em đã thấy, đã nghe thì việc cậu ấy nói, cậu ấy thể hiện thương người con trai 28 tuổi kia là rất rõ ràng và không phải bây giờ em mới nhận biết được điều đó, cũng như hành động cậu ấy muốn dừng lại tất cả với em là rất dứt khoát. Như vậy thì tại sao em lại phải tự hỏi mình những điều mà em đã và đang nhận biết được. Phải chăng điều em muốn không phải là nội dung của câu hỏi đó mà chính em vẫn còn sự vương vấn, vẫn còn chưa nguôi những hy vọng với người anh đồng nghiệp của em? Còn bản thân câu hỏi em có những hành động như vậy đã phải là người đồng tính chưa thì rất khó để có câu trả lời chính xác. Tuy nhiên phải nói với em rằng để xác định giới tính không chỉ qua một vài cử chỉ, hành động mà đó là một quá trính.
Em luôn tin những lời của cậu ấy nói nhưng đã bao giờ em nhìn vào những điều cậu ấy đã làm hay chưa? Em thần tượng cậu ấy và chỉ nhìn thấy những mặt ưu tú được lộ ra bên ngoài, vậy còn những điều đang ẩn sâu phía trong thì sao vã đã bao giờ em nhận biết được nó? Em tin cậu ấy tới mức không để cho lý trí của mình được có cơ hội phân tích. Em tin cậu ấy yêu em rồi cũng đã yêu người con trai cũ kia, vậy đã bao giờ em nhận thấy rằng em đang bị cậu ấy lợi dụng chưa em? Rằng em chỉ là người “thế thân” cho chính người mà cậu ấy luôn yêu thương? Em chỉ là người cậu ấy đến bên khi cần và ra đi khi đã được thỏa mãn, khi đã hết hứng thú còn tình yêu thì luôn là thứ xa vời. Em đang mất đi lý trí, đang không còn tỉnh táo vì vậy em có lẽ em không thể nhận biết được tất cả những điều đó.
Qua tâm sự của em tôi nhận thấy rằng người bạn trai của em có lẽ cậu ấy là một người đồng tình nam (Gay) thực sự. Còn em do bị hấp dẫn bởi những điều mới mẻ, bị cậu ấy “lôi kéo”, bị kích thích, tò mò, một chút ngưỡng mộ trong công việc,… đã khiến em hiểu sai, nhận định sai về giới tính của mình, vậy bản thân em cần có thời gian để cân bằng lại cảm xúc và tự trả lời cho chính mình giới tính của mình là gì, mình yêu và mong muốn chung sống quan hệ tình dục với đối tượng nào...
Quá khứ hay tương lai cũng như cuộc sống của bất kì ai đó em đều không thể tác động, không thể định đoạt và thay đổi được nó. Điều duy nhất em có thể làm là làm chủ cuộc sống của mình trong hiện tại. Nếu em là không phải là người đồng tính thì em sẽ những có hội để thay đổi và dời bỏ những thứ khiến em đi sai đường. Hãy cố gắng tự giải thoát bản thân khỏi những điều đó em ạ. Ngay lúc này em, nếu được thì tốt nhất em nên chuyển chỗ làm và tạm dừng mối liên hệ với cậu ấy. Thay vì ngồi suy nghĩ vẫn vơ về những gì đã qua hay tiếc nuối bất cứ điều gì không nên tiếc thì em hãy thay đổi thói quen sống của mình một chút, hãy bước ra thế giới xung quanh và xây dựng thêm nhiều mối quan hệ, thêm nhiều bạn bè mới. Hãy hòa mình vào những hoạt động bổ ích như du lịch, tham gia từ thiện hay tham gia bất cứ vào một môn thể thao nào mà em thích,… Và đặc biệt mở rộng, thiết lập mối quan hệ với các bạn khác giới, khi đó em sẽ dần dần được trở về đúng với giới tính thật của mình và sống với cuộc sống của chính em.
Em cũng có thể tham khảo những tài liệu liên quan đến vấn đề giới tính :
THÔNG TIN VỀ NGƯỜI ĐỒNG TÍNH, SONG TÍNH VÀ XU HƯỚNG TÍNH DỤC.
Mô tả: Tổng hợp và dịch lại từ tài liệu chính thức của Hiệp hội tâm lý học Hoa Kỳ cùng những Hỏi nhanh - Đáp gọn về người đồng tính và song tính cũng như xu hướng tính dục một người.
Năm phát hành: 2011
Download:
- Kiến thức: http://www.mediafire.com/?hzacd22ohg7lro4
- Hỏi nhanh - Đáp gọn: http://www.mediafire.com/?9rmy1991we329y9
THÔNG TIN VỀ NGƯỜI CHUYỂN GIỚI VÀ BẢN DẠNG GIỚI.
Mô tả: Tổng hợp và dịch lại từ tài liệu chính thức của Hiệp hội tâm lý học Hoa Kỳ cùng những Hỏi nhanh - Đáp gọn về người chuyển giới cũng như bạn dạng giới của một người.
Năm phát hành: 2011
Download:
- Kiến thức: http://http://www.mediafire.com/?gek1cqti61vxd0y
- Hỏi nhanh - Đáp gọn: http://www.mediafire.com/?lmk7d0vq7mhx3mf
Các tài liệu trên được phát hành bởi Trung tâm ICS Việt Nam - Tổ chức bảo vệ và thúc đẩy quyền của người đồng tính, song tính và chuyển giới tại Việt Nam (http://www.ics.org.vn).
Đồng tính không xấu, quan hệ tình dục đồng giới cũng không xấu. Hoặc có thể em là người song tính mong muốn gần gũi với cả những người khác giới hay đồng giới Nhưng nếu như em không phải là người đồng tính thực sự, em chỉ bị hấp dẫn bởi những điều quá mới mẻ, khác lạ mà lầm tưởng như vậy thì em không nên sống như một người đồng tính thực sự, điều đó có thể ảnh hưởng đến tương lai của em. Vì vậy hãy bình tĩnh và tỉnh táo để suy xét, nhận định lại tất cả những điều đã xảy ra để tìm ra con đường dành cho riêng em, em nhé.
Thân ái!
Tư vấn bởi chuyên gia VOV Cửa Sổ Tình Yêu 1900.6802
1900.6802 Tư vấn trực tiếp Tâm lý, Tình yêu, Hôn nhân, Giới tính, Sức khỏe sinh sản, Sức khỏe tình dục.