Tuyệt vọng khi cuộc đời dường như không có lối thoát...
Chào anh chị, xin anh chị tư vấn hộ em ạ.
Hiện giờ em đang cảm thấy áp lực bởi rất nhiều chuyện, em không biết chia sẻ với ai. Từ lâu em vẫn luôn là người sống nội tâm nên có rất ít bạn bè. Khi em đi học cấp 3 thì chỉ biết vùi đầu vào học, lúc học lên cao đẳng thì em bắt đầu yêu nhưng tình yếu đó của em cũng tan vỡ khi người đó bỏ rơi em đi lấy vợ. Em mất 1 năm sống trong đau khổ, em hành hạ bản thân mình vì người đó. Sau đó dù có yêu thêm ai thì em cũng thấy chán và chia tay. Cũng có lúc em thấy yêu 1 người rồi nhưng khi biết người ta đã có người yêu thì em cũng thôi. Sau khi ra trường thì em phải chịu áp lực của việc đi xin việc. Khi em nộp đơn xin vào đài truyền hình huyện gần nhà em do thiếu kinh nghiệm làm việc cũng như bị những người làm cùng gây khó dễ nên em xin nghỉ ở chỗ đó luôn. Bố mẹ em suốt ngày chửi mắng em vì cứ nghĩ em sống không ra gì nên mới bị người ta ghét.
Em tuyệt vọng quá khi không có tiền, không có công ăn việc làm nên em xin ra làm công nhân ở Bắc Ninh. Cứ tưởng ra đó em sẽ kiếm được tiền và sẽ thoải mái hơn nhưng em không hề biết rằng chính ở đây em lại vướng phải 1 nỗi đau khác. Khi ra đây em có quen một người, cuộc sống xa nhà lại chỉ có 1 thân 1 mình vốn dĩ em thấy rất cô đơn. Vì thế khi người đó quan tâm lo lắng cho em thì em đã nhanh chóng nhận lời yêu. Em đã trao hết cho người đó mà không hề biết rằng người ta đã có người yêu và em chỉ là đồ chơi trong trò chơi đó. Khi em biết chuyện em quyết định chia tay thì cũng là lúc em biết em đã có thai. Hắn ta phủ hết mọi trách nhiệm và còn cùng với đứa con gái kia sỉ nhục em nữa. Em đành xin nghỉ về quê đi phá thai và chịu đựng việc bị mẹ em chửi bới. Không chỉ thế em đi khám thì còn biết em đã bị viêm lộ tuyến cổ tử cung khá nặng rồi. Khi ra làm tiếp lúc nào em cũng chỉ sống trong sự thù hận, cứ đi làm về tuy mệt nhưng em không hề ngủ được, những lúc đó em chỉ nằm khóc thôi.
Em thấy hận hai đứa đó, lúc đó em chỉ muốn giết chúng cho hả giận vì những gì chúng gây ra cho em nhưng em không dám làm. Em chỉ biết sống mà cứ như người đã chết vậy, không còn muốn cười gì nữa. Có lẽ em sẽ mãi sống trong bóng tối của sự thù hận đó nếu không có sự xuất hiện của người đó. Chính cậu ấy đã xóa tan được lòng hận thù trong em bởi chính nụ cười ấm áp của cậu ấy để an ủi em khi em làm sai. Cũng từ lúc đó em thấy mình cười nhiều hơn, em thấy trái tim em đã vui vẻ trở lại và em nhận ra em thích cậu ấy, thích nụ cười dành cho em lúc đó. Nhưng ngay sau đó em cũng biết cậu ấy đã có người yêu nên em chỉ còn cách câm lặng chôn giấu tình cảm đó. Em luôn sợ đối diện và em trốn chạy, không được nhìn thấy thì nhớ nhưng khi gặp em chỉ quay đi khi ánh mắt cậu ấy nhìn em như người xa lạ vậy. Và cũng vì cậu ấy hơn em rất nhiều, dù sao em cũng chỉ là một công nhân còn cậu ấy là người có bằng cấp.
Chính vì vậy em đã đăng kí theo học ngành cao đẳng tiếng Hàn trong công ty nhưng em sẽ phải mất tới 3 năm để theo học tiếp. Hiện giờ thì em cũng đã 24 tuổi rồi, vừa học vừa làm nên em cũng không tự tin em sẽ làm được. Với lại có theo học xong được rồi thì em cũng không biết có thể xin được làm ở công ty này để chứng tỏ cho cậu ấy được. Hiện tại em lại vướng phải một số chuyện nhỏ nhưng cũng đủ làm em đau đầu. Khi đi làm vì em vốn it nói nên cũng không chơi với ai hết, em không có lấy một người để chia sẻ những tâm sự trong lòng em. Em ở trong kí túc của công ty thì mấy hôm nay xảy ra mâu thuẫn nội bộ nên em bị cô lập chỉ có 1 mình, những người trong phòng của em hùa với nhau nói em không ra gì. Có đứa còn nhắn tin qua face bảo em hãy biến đi chỗ khác mà ở mặc dù em không hề động chạm gì tới nó. Có thể có lúc em không khéo léo trong cư xử nhưng em cũng không làm gì quá đáng đề phải bị nói như vậy. Em tự hỏi sao chúng lại thích làm những chuyện đó với em, em không biết mình đã làm gì sai nữa. Em vừa đi làm vừa đi học cũng đủ ngốn hết thời gian của em, bệnh của em lại không biết có chữa khỏi được không nữa? Giờ em cảm thấy rất áp lực, em mất hết đi niềm tin mà ban đầu em dự định.
Anh chị có thể cho em lời khuyên để em có thể lấy được sự tự tin và vững bước cho trên con đường em muốn đi không ạ.
Chào em!
Qua những dòng tâm sự trên, tôi cảm nhận một nỗi buồn sâu thẳm nơi tâm hồn em! Những thử thách cay nghiệt của cuộc sống đã khiến em phải mệt mỏimà bế tắc. Thế nhưng em à, cuộc sống không bao giờ lấy đi của con người ta tất cả. Phía trước luôn có những ngã rẽ cho em lựa chọn, điều quan trọng là em lựa chọn cho mình ngã rẽ nào mà thôi. Trong cuộc sống, sự thất bại và đổ vỡ chỉ đóng vai trò là bước đệm để em đối mặt với những sóng gió cuộc đời tốt hơn thôi. Biết đứng lên, sống tích cực mới là điều em nên làm. Chị tin là sau khi trải qua những nỗi đau này, em có thể mạnh mẽ mà đứng dậy để bước tiếp.
Em đã từng bị đổ vỡ trong tình yêu, điều đó hẳn đã gây cho em những tổn thương nhất định. Thế nhưng tình cảm không phải lúc nào cũng diễn biến như ta hi vọng. Trong những mối tình trước đây, em là người không may mắn khi chưa tìm được cho mình tình yêu đích thực. Những người đàn ông đã từng đến bên em nhưng lại rời xa em hay đùa giỡn tình cảm của em có thể em rất hận thù họ. Nhưng có lẽ em cũng nhận ra một điều rằng khi em sống trong hận thù và đau khổ thì người thiệt thòi chính là em. Cuộc sống càng ngày càng rơi vào vòng luẩn quẩn, bế tắc. Đừng tự dày vò và ngược đãi bản thân mình mà hãy đứng lên để bước qua nỗi đau.
Em là nhân vật chính của cuộc đời mình, còn những người đẫ đối xử không tốt với em chỉ đóng vai trò là nhân vật đi qua cuộc đời em mà thôi. Những nỗi đau mà em phải gánh chịu cũng chính là bài học quý giá cho cuộc sống sau này của em. Tình yêu chỉ đáng quý và đáng để em đón nhận khi em đã tìm hiểu kỹ về đối phương và có những suy nghĩ chín chắn trước khi hành động hay đưa ra những quyết định. Để sau đó, em không phải xót xa, hối hận bởi những gì mình đã lỡ lầm. Trách oán cũng chỉ khiến cuộc sống của em thêm tồi tệ mà thôi. Đừng để thù hận này bủa vây cuộc sống của em nữa nhé. Những nỗi đau kia đã là quá khứ vì vậy hãy để nó ngủ yên và dành cho cuộc sống những điều mới mẻ và tốt đẹp. Chị tin tình yêu chân thành sẽ đến với em.
Chị rất vui vì em cũng đã có định hứng nhất định cho tương lai của mình sau này đó là em cũng mong muốn nâng cao trình độ bản thân. Thế nhưng chị mong muốn sự cố gắng này của em không phải để chứng tỏ cho cậu bạn kia thấy được khả năng của em mà mà bắt nguồn từ tinh thần cầu tiến của chính bản thân em em ạ. Điều khó nhất không phải là làm sao để vượt chứng tỏ cho người khác thấy năng lực của mình mà chính là phải làm sao để vượt qua chính mình và tự khẳng định bản thân. Việc em vừa học vừa làm có thể sẽ gây cho em nhiều khó khăn nhất định. Không có thành công nào đến với ta dễ dàng cả mà đều phải đổi lấy bằng sự nỗ lực, bằng mồ hôi và cả những giọt nước mắt nữa. Nếu như em quyết tâm và không bị chùn chân thì thành công sẽ không bỏ mặc em đâu. Có cố gắng những gì có thể thì sau này em mới không phải hối hận vì những gì đã đi qua.
Về căn bệnh của em thì thực chất là do virus gây ra, không thể chữa khỏi. Tuy nhiên em cũng đừng quá bi quan và lo lắng quá vì bệnh sẽ không nguy hiểm nếu như em chữa trị và giữ vệ sinh đúng cách. Tâm lý không tốt và sức đề kháng kém cũng khiến cho bệnh càng nặng hơn đấy em ạ. Vì thế mà em hãy tạo cho mình một cuộc sống thoải mái. Mạnh dạn giao lưu, chia sẻ và tâm sự cùng với mọi người để mở rộng mối quan hệ và tầm nhìn đối với cuộc sống. Em có thể tham gia các lớp đào tạo kỹ năng mềm và sinh hoạt trong các câu lạc bộ bổ ích để học hỏi, tích lũy kinh nghiệm sống cho bản thân. Khi em sống lạc quan, biết thay đổi để hoàn thiện bản thân thì chị tin gia đình, bạn bè và mọi người sẽ nhìn nhận em bằng con mắt khác. Đừng đón chờ mọi người khác tiến lại phía mình mà em nên chủ động để xóa bỏ khoảng cách với mọi người xung quanh. Một tương lai phía trước đang đón chờ em, hãy sẵn sàng và bắt đầu cuộc sống mới ngay từ hôm nay em nhé!
Chúc mọi điều tốt lành sẽ đến với em!
Bạn được tư vấn bới Tổng đài tư vấn Ánh Dương 1900.6802.
Để được tư vấn về Tâm Lý – Giới Tính cùng các chuyên gia VOV - Cửa Sổ Tình Yêu mời bạn gọi 1900.6802 nhấn phím 1. Xin cảm ơn!