Vẫn quan tâm nhưng không còn là YÊU!
Em và anh yêu nhau được 1 năm, chúng em yêu xa nhưng có gặp được nhau tầm chục lần. Buồn vui, giận hờn hay ghen tuông chúng em đều đã trải qua. Chúng em tự hứa là phải cùng nhau cố gắng; nhưng giờ lại mỗi mình em cố gắng níu giữ cho mối quan hệ này.
Bọn em chia tay khi cả 2 vẫn còn yêu nhau, yêu rất nhiều nhưng lại dừng lại. Em tự nhận rằng mình sai khi kiểm soát anh rất chặt; nhưng tất cả là vì em quá yêu anh. Anh là 1 người quan tâm người khác rất nhiều, có đôi lúc còn quan tâm hơn cả người yêu. Thế nên, đôi lúc em có ghen và muốn anh bớt quan tâm người khác lại, anh đã làm theo lời em nói, nhưng lần này lại khác. Anh mới sang Nhật được 1 tháng, khi đó chúng em bắt đầu giận nhau; nhưng cũng nhanh làm lành vì em đã quen được quan tâm, nay sang chênh lệch 2 tiếng khiến em cảm thấy hơi khó chịu do không được quan tâm như trước. Sau đó, em đã thay đổi và thích nghi được mọi thứ; nhưng đến lúc em thích nghi được thì người ta chẳng còn bên cạnh.
Lần gần đây nhất chúng em giận nhau khi anh quan tâm tới người con gái khác; mặc dù em tin rằng đó chỉ là mối quan hệ bạn bè như anh nói. Lúc đầu, hai người xưng mày-tao em không để ý; nhưng càng ngày càng quá. Đến chủ nhật anh được ra ngoài và họ rủ nhau ra ngoài, họ hỏi han nhau rằng tắm giặt gì chưa, đi ăn đi, rồi khi cô bạn kêu chán với người yêu em người yêu em sẵn sàng ngồi nhắn tin với họ.
Em có hỏi anh rằng giờ em bảo anh bớt quan tâm người ta lại anh làm được không và anh trả lời rằng “anh không biết có thể làm được hay không, em biết tính anh mà”. Anh nói chỉ là bạn bè sao em phải làm quá lên thế và mọi thứ dừng lại khi anh bảo “dừng lại đi, anh là 1 thằng đàn ông tồi, không thể làm theo lời người yêu mình nói”. Và em có nói: “Lúc chúng ta yêu nhau, có thằng bạn em vào quan tâm, hỏi han em và anh cũng chỉ cho em 2 sự chọn, 1 là anh 2 là cậu bạn đó và em đã chọn anh; còn giờ em cũng chỉ mong anh bớt quan tâm người ta lại thì anh lại trả lời rằng anh không biết”.
Từ khi anh nói chia tay đến giờ cũng đã được 1 tuần, em đã cố gắng níu giữ người ta lại nhưng người ta bảo “anh sợ làm em cô đơn, sợ em ở một mình trong khi em có người yêu mà người yêu không thể hỏi han, quan tâm em được, anh sợ khi anh mải mê công việc lại bỏ lỡ em, anh không làm được như thế, anh thấy khó chịu khi làm vậy. Với anh, cho dù cả anh và em đều còn yêu nhau rất nhiều nhưng anh không thể cho mình quay lại”. Em đã nói hết cỡ, khuyên anh hết lòng; nhưng chỉ nhận lại lời xin lỗi rằng không thể.
Đến giờ, chia tay bọn em vẫn nhắn tin, anh ấy vẫn quan tâm hỏi han em, nhắc nhở em như lúc em yêu nhau; nhưng như thế khiến em thấy đau lòng lắm. Họ quan tâm mình giống như lúc trước nhưng lại trong mối quan hệ khác. Em tự dặn lòng mình là mạnh mẽ lên và cố quên đi nhưng em không thể, vì em còn yêu anh rất nhiều. Có quá nhiều kỉ niệm với nhau nên giờ chỉ cần đi đâu em cũng thấy bóng dáng anh ở đó và em buồn và lại khóc. Anh ấy nhớ em anh ấy đều nói cho em biết và em cũng rất nhớ anh ấy. Em không biết mình đang làm gì? Có phải là em đang cố gắng hy vọng mong chờ một ngày quau lại với nhau?
Chào em!
Đau khổ nhất trong tình yêu có lẽ là phải rời xa khi tình cảm vẫn còn. Và vì bản thân em còn yêu đối phương, còn muốn níu kéo họ nên đau khổ là điều không thể nào tránh khỏi, lại càng khó khăn hơn khi buộc mình phải quên. Tôi hiểu tâm sự này của em và trao đổi với em một số điều dưới đây.
Người ta thường nói, tình yêu là nơi ta có thể nếm trải rất nhiều cảm xúc: nhớ nhung, yêu thương, hạnh phúc, đau khổ, giận hờn, hoài nghi, tin tưởng, thất vọng… Tuy nhiên, điều khiến tình yêu đó đi đến lâu dài, điều níu giữ ta ở lại cố gắng vì mối q/h này là khi nó mang lại cho ta những cảm xúc tích cực nhiều hơn là cảm xúc tiêu cực. Không ai ở bên cạnh ai mãi nếu luôn cảm thấy bất an, nghi ngờ, lo lắng, không được yêu thương trọn vẹn, hoặc đơn giản là cách quan tâm của họ không khiến ta thấy “đủ”. Đương nhiên, từ đủ ở đây sẽ không có một chuẩn mực nào để cân đo đong đếm, nhưng nếu bao gồm cả sự bao dung, chấp nhận, thấu hiểu mà ta không thể hạnh phúc khi ở bên đối phương thì đó là lúc ta nên cân nhắc lại mối q/h của mình.
Trong tình yêu của em, người nói dừng lại là bạn trai em, người chủ động níu kéo là em và người từ chối quay lại là anh ấy. Nhưng tôi muốn em xác định rằng em đang níu kéo vì điều gì? Vì em thấy đau khổ bởi hai chữ chia tay, thấy luyến tiếc vì những gì đã có; hay vì em thực sự thấy bản thân em cư xử chưa đúng trong mối quan hệ này và em muốn quay lại để thay đổi, hàn gắn? Nếu quay lại mà anh ấy vẫn vậy em có chấp nhận được không? Liệu em có thể hạnh phúc, thoải mái khi ở trong tình yêu này; hay bây giờ thấy tiếc, thấy đau khổ thì muốn quay lại; nhưng khi quay lại rồi lại bất an và tiếp tục mâu thuẫn? Em nên thực sự cân nhắc kỹ về điều này trước khi nghĩ đến chuyện níu kéo hay không. Bởi có những thứ ở phía anh ấy không thể thay đổi, mà chỉ nằm ở việc em có chấp nhận được hay không mà thôi. Thêm vào đó, em nghĩ như thế nào về tình cảm anh ấy dành cho em? Có phải khi tình cảm ta dành cho ai đó đủ lớn, ta có thể vì họ mà thay đổi một số điều, cố gắng để mang lại hạnh phúc cho họ; chứ không phải là buông tay vì “anh yêu em nhưng không thể mang đến hạnh phúc cho em”?
Nếu sau tất cả, em chấp nhận được tính cách, bản chất, con người anh ấy; em tin tưởng vào tình cảm anh ấy dành cho em; em chấp nhận được những thiệt thòi nếu anh ấy có vô tâm với em, vì bận công việc mà không quan tâm đến em; vì quan tâm người khác mà khiến em buồn thì em có thể thử nói chuyện với anh ấy một lần nữa, qua đó bày tỏ hết tình cảm, mong đợi, suy nghĩ của em. Nếu anh ấy còn yêu em thì chắc anh ấy sẽ không dễ dàng buông bỏ. Còn sau tất cả những nỗ lực của em mà anh ấy vẫn không muốn quay về thì em chỉ có thể học cách chấp nhận mà thôi. Em hãy nhớ rằng, dù lý do em chia tay là gì? Là vì em níu kéo mà anh ấy không quay lại, hay vì em thấy em và anh ấy không hợp, không mang đến hạnh phúc cho nhau thì việc quên đi một người ta đã từng yêu chưa bao giờ là dễ dàng cả. 1 tuần có thể chưa đủ để em cân bằng lại cảm xúc của mình ngay, nhưng nhiều tuần thì có thể. Vì cảm xúc của con người là thứ luôn biến đổi, hạnh phúc hay đau khổ cũng vậy em ạ. Thời gian này em có thể tập trung vào công việc, sở thích, các mối quan hệ của em, những điều mà em đang có. Đến một thời điểm nào đó, khi nhìn nhận lại em sẽ thấy mọi thứ chỉ là quá khứ, chỉ là những điều xảy đến giúp em trưởng thành, chính chắn, vững vàng hơn mà thôi.
Chúc em sớm vượt qua giai đoạn khó khăn này!