Yêu anh, tin anh để rồi em đã mất cả con lẫn tình yêu đôi ta...
Em và người yêu quen nhau được hơn 5 năm. Anh ấy là người miền Bắc còn em là người miền Trung, hai đứa gặp và yêu nhau trong trường đại học, vì học chung một lớp nên cả hai có nhiều thời gian ở bên nhau, anh ấy là lớp trưởng, em là lớp phó.
Tình cảm gắn bó khoảng 2 năm thì tụi em chuyển về sống chung, bạn bè cùng lớp đều biết và mong tụi em sớm ngày đám cưới, 2 năm cuối đại học trôi qua nhẹ nhàng, cả em và anh ấy đều tốt nghiệp loại giỏi, ba mẹ em rất hài lòng về anh ấy, quen nhau 4 năm nhưng chưa lần nào anh ấy mời em về nhà chơi, em nghĩ nhà xa nên anh ấy không tiện mời, nhưng tốt nghiệp một năm anh ấy có việc làm thêm thu nhập cũng khá, còn em vẫn thất nghiệp, nhưng anh ấy vẫn kiếm tiền nuôi em.
Rồi trường đại học có tổ chức lớp học tu nghiệp ở nước ngoài một năm, anh ấy và em đều muốn đi, cả hai về xin phép bố mẹ nhưng bố mẹ anh chỉ đồng ý cho anh đi, còn em nên ở nhà làm ở việt nam điều kiện sẽ tốt hơn, anh cũng khuyên em như vậy. Em đồng ý ở nhà đợi anh, trước khi anh đi nước ngoài em và anh đã làm chuyện ngu ngốc, em có thai ngay sau đó, khi đó chỉ còn hai tháng nữa là anh lên đường rồi, tiền cũng đã nộp, hồ sơ cũng đã làm chỉ còn đợi ngày bay thôi, với số tiền quá lớn và vì sự nghiệp của anh em đồng ý nghe lời anh bỏ đứa bé để tập trung lo cho sự nghiệp. Không thể làm mẹ em ray rứt áy náy suốt một thời gian dài, anh vẫn ở bên an ủi động viên.
Nhưng khi vừa mới đặt chân sang bên kia, anh nhắn tin về cho em đòi chia tay, anh bảo anh nhận ra anh không yêu em, ở bên em anh không còn là chính mình, hãy buông tha cho anh. Em như mơ ngủ không hiểu tại sao anh lại đối xử với em như vậy, những lời ước hẹn trước đây, nhưng giấc mơ mà hai đứa từng mơ, giờ đối với anh chỉ còn là gánh nặng, em sợ hãi khóc lóc, hối hận, nỗi đau mất con chưa nguội thì giờ lại đến nỗi đau bị ruồng bỏ, em không còn sức để mạnh mẽ nữa. Nhưng lúc đó anh vẫn nhắn tin quan tâm em, ngày ngày đều đặn tin nhắn hỏi thăm động viên an ủi.
Em không hiểu anh đang nghĩ gì nhưng vẫn cứ hi vọng anh chỉ đùa thôi, cứ thế một năm trôi qua, ngày anh trở về em đã khóc cạn nước mắt, anh lại đến bên ôm em vào lòng và che chở em, nhưng rồi anh lại bỏ em về quê. Rồi vẫn nhắn tin chuyện trò, nhưng không nhắc gì đến tương lai, em rất sợ. Một năm qua đã không biết bao nhiêu lần em muốn tự tử em sợ ba mẹ em sẽ đau lòng vì em. em phải làm sao đây ạ. liệu anh ấy có còn yêu em?
Chào em!
Chúng tôi xin được chia sẻ với những mất mát, đau khổ mà em đã và đang trải qua. Quả thực, làm sao có thể không tổn thương và hoang mang khi người bạn trai đã từng “thề non hẹn biển” với mình đột nhiên lưỡng lự, không dứt khoát cho tương lai của chính mối quan hệ này. Chúng ta hãy cùng nhau tâm sự để nhẹ bớt nỗi lòng em nhé!
Chúng tôi hiểu được nỗi đau của một người mẹ mất đi đứa con của mình tủi cực, đau khổ như thế nào. Thế nhưng chuyện đã xảy ra, không có cách nào làm lại được. Em hãy cố gắng nén lại nỗi đau này, bởi vì tương lai và hạnh phúc còn dài rộng ở phía trước, em sẽ lại có thêm những đứa con khác để chăm sóc bù đắp cho quá khứ đã qua. Hơn hết đây là lúc, em cần bình tĩnh, tỉnh táo, hướng toàn bộ sự chú tâm của mình vào việc giải quyết bộn bề tình cảm trước mắt. Đó mới là điều quan trọng nhất bây giờ.
Qua chia sẻ của em, chúng tôi có thể cảm nhận được tình yêu sâu sắc mà em dành cho người yêu của mình. Quả thật mối tình 5 năm với biết bao ước hẹn sao có thể không sâu sắc cho được. Thế nhưng phải chăng tình cảm và ước hẹn ấy nay đã không còn nguyên vẹn? Trước những thay đổi từ phía bạn trai, em có những suy nghĩ như thế nào? Em có nghĩ mình cần có thời gian để có cái nhìn lý trí hơn, phân tích đúng mực mọi sự việc đang diễn ra hay không?
Em à, tình yêu phải dựa trên sự vun đắp từ cả hai phía, nếu như sự thực là tình cảm của anh ấy đã thay đổi thì cho dù em có nỗ lực níu kéo như thế nào thì cũng vô nghĩa. Việc em cứ mãi đau khổ, hy vọng anh quay về dỗ dành liệu có hiệu quả lâu dài được hay không đây? Hay chỉ ngày càng khiến em héo mòn và thêm hụt hẫng? Chính vì vậy, thay bằng việc em cứ cố kéo dài thứ tình cảm không rõ ràng, vô định này thì hãy một lần làm sáng rõ nó để bản thân có câu trả lời xác đáng nhất. Em nghĩ sao về vấn đề này?
Mọi chuyện xảy ra sẽ đều có những nguyên nhân của nó, em hãy thử tìm hiểu xem lý do gì khiến anh muốn chia tay với em? Và nếu như tình cảm đã hết tình tại sao vẫn cứ đến bên em trao cho em hy vọng rồi lại bỏ em đi? Em có thể lựa chọn thời điểm thích hợp tâm sự cùng anh để thăm dò thái độ cũng như tìm hiểu những suy nghĩ, mong muốn của anh,... Biết đâu anh đang phải chịu một áp lực, rằng buộc khó nói nào đó từ phía bố mẹ, người thân,... khiến anh không thể tiếp tục mối quan hệ với em thì sao?
Em hãy thể hiện sự sẻ chia của bản thân mình cùng với anh ấy bởi không phải chỉ có em đau khổ, mà chắc hẳn anh ấy cũng có không ít trăn trở. Tình yêu cần phải có sự san sẻ từ cả hai phía, không phải việc em chỉ nhận mà quên không trao đi những quan tâm dành cho anh ấy phải không nào. Việc hai em có thể nói chuyện thẳng thắn với nhau sẽ giúp hai em hiểu nhau hơn, thống nhất hướng đi chung cho mối quan hệ này.
Chúng tôi chưa rõ rằng mối quan hệ của hai em đã được gia đình anh ấy biết đến chưa? Bởi với một khoảng cách xa xôi, đôi khi cũng là một cản trở rất lớn, không biết rằng gia đình anh ấy có chấp nhận điều đó hay không? Và ngay cả chính anh ấy có đang bị phân tâm về chuyện đó hay không? Em có thể lưu ý vấn đề đó để tìm hiểu thêm. Bên cạnh đó, em nghĩ sao nếu chia sẻ những tâm sự của mình tới bố mẹ của mình? Khi tưởng chừng ta đã mất đi rất cả thì điều còn lại duy nhất chính là gia đình, bố mẹ là những người thương yêu em nhất, họ sẽ không chỉ là chỗ dựa tinh thần vững chắc cho em những thời điểm như thế này, mà họ còn đưa ra cho em những lời khuyên xác đáng nhất.
Bên cạnh đó, em nghĩ sao về việc thay đổi để hoàn thiện bản thân mình hơn? Hãy tìm kiếm một công việc ổn định, nỗ lực làm việc và tìm kiếm thành công cho mình. Mặt khác, em hãy cố gắng cân bằng lại cảm xúc cho mình, lấy lại hình ảnh của cô gái ngày xưa mà anh ấy hằng cảm mến. Em thấy đấy, không người con trai nào hoặc gia đình của họ thích một cô gái không có công việc ổn định, suốt ngày u uất, khóc lóc, héo hon.. phải không nào. Việc em chăm sóc bản thân mình chính là cách để em thể hiện tình cảm, cũng như nỗ lực của chính mình để anh ấy nhìn nhận.
Mọi sự lựa chọn đều có cái “giá” của nó và chúng ta buộc phải đánh đổi để có được những điều ta mong muốn. Tình yêu không thể đi đến đích nếu như một người muốn buông tay. Cố gắng kéo dài mối quan hệ chỉ làm hằn sâu thêm những tổn thương cho cả hai người. Liệu rằng một người con trai phụ tình có đáng để em phải hy sinh tuổi trẻ, sức khỏe, tinh thần, tình cảm thậm chí là cả tính mạng hay không? Ngược lại, một khi đã quyết tâm đến với nhau thì hãy nắm tay nhau để cùng vượt qua mọi thử thách, chứ đừng bỏ rơi nhau giữa đường.
Nếu như em là một cô gái tốt em hoàn toàn có quyền được hưởng hạnh phúc, điều đó phụ thuộc vào em, không ai có thể sống và chịu trách nhiệm cho cuộc đời em thay em cả. Hãy tin tưởng rằng trên đời này còn rất nhiều thứ để sống và để em trân trọng, đừng vô cảm với cuộc sống, nguyện vọngcủa chính mình và gia đình mình em nhé
Tương lai đang nằm trong quyết định của em. Hãy mạnh mẽ và sáng suốt lựa chọn cho mình một hướng đi tốt nhất nhé!