Yêu thì nhiều mà sao buông tay lại dễ dàng đến như vậy?
Em mới bắt đầu mối q.h với bạn trai, chúng em học chung lớp với nhau. Em với bạn trai mới quen nhau được 2 ngày. Trước đấy chúng em đã gặp nhau 2 tháng rồi, trong thời gian đấy cũng không có nói chuyện gì với nhau nhiều. Mỗi lần nói chuyện với nhau cười nói bình thường, đến ngày thứ 3 quen nhau, cậu ấy rủ em đi xem phim, ngồi trong phòng cậu ấy cứ xích lại gần em rồi đòi hôn, có cử chỉ thân mật. Em không chịu, cậu ấy hỏi em thế sao lại yêu? Mặc kệ em không đồng ý, cậu ấy vẫn hôn em; nhưng lúc em chống cự cậu ấy cũng buông em ra, cũng không sờ mó gì người em. Lúc ban đầu chat với nhau, cậu ấy bảo cậu ấy là người thoáng về tiền bạc, cách sống, không thích bị gò bó, tính toán. Em nghĩ hay vì thế mà cậu ta coi đó là điều bình thường.
Trong mấy ngày mới quen nhau, cậu ấy cũng không nhắn tin với em nhiều. Cậu ấy bận việc làm ăn gì đó, chỉ có buổi tối là mới nhắn tin với em được. Cậu ấy không xài điện thoại cảm ứng, vì chỉ lo gọi điện bàn chuyện làm ăn chứ không trai gái gì. Cậu ấy nói thẳng luôn với em là mai này nếu có làm chuyện đó với em là cậu ấy đã xác định, cho dù có chuyện gì xảy ra cậu ấy cũng chấp nhận. Đối với em khi nào yêu nhau đủ lâu, hiểu nhau đủ nhiều thì mới bắt đầu tiến thêm 1 bước là ôm hôn. Em nói thì cậu ấy không quan tâm, vẫn làm theo ý mình. Về nhà nghĩ lại tất cả mọi chuyện, em nhắn tin với cậu ta là: tạm quên chuyện mấy ngày hôm nay đi, gặp nhau thì đối xử với nhau bình thường như trước. Em nói em với cậu ấy không hợp nhau, tính cách trái ngược hoàn toàn, có đi với nhau cũng chẳng vui vẻ gì. Sau khi em gửi tin nhắn thì khoảng 1 phút sau cậu ta trả lời em: em quyết định vậy thì cứ vậy đi, rồi không nói gì nữa.
Em không biết chẳng lẽ em sai rồi, hiểu sai về con người cậu ấy, cậu ấy nghĩ em không đủ tin tưởng cậu ấy, tính cậu ấy thoáng, không thích vòng vo nên thấy mệt mỏi với kiểu người như em? Trong trường hợp này em chống cự là muốn giữ lại tự trọng cho mình, không muốn trở thành con người dễ dãi. Khi em nói tạm dừng mối q.h này, cậu ấy cũng không nói gì thêm, chỉ 1 câu ngắn gọn "tùy em". Em nghĩ nếu người nào yêu mình người ta sẽ cố giải thích hay níu kéo, đằng này cậu ấy nói yêu em mà lại làm như vậy. Thấy cậu ấy như thế em lại nghĩ hay em là người có lỗi?
Em không biết liệu người đó có thật sự yêu mình hay không và em có nên tiếp tục mối q.h này?
Chào em!
Có lẽ lúc này em đang cảm thấy hụt hẫng khi bạn trai đã chấp nhận lời chia tay từ em thay vì níu kéo. Đó là điều em không mong muốn nó xảy ra và không nghĩ anh ấy lại làm như vậy. Ở mối quan hệ tình cảm này, em muốn có một sự chắc chắn và mong muốn tình cảm thời học sinh trong sáng, hợp lứa tuổi; còn đối phương thì không. Hiện tại em đang băn khoăn không biết em đã làm đúng hay sai trong câu chuyện này. Chúng tôi hiểu được những băn khoăn, thắc mắc nơi em và cùng em chia sẻ những tâm sự này.
Em thân mến, khi bước vào tình yêu, con gái thường tin rằng tình cảm ấy sẽ là mãi mãi, là bền lâu, trước sau như một. Tuy nhiên, điều gì cũng có thể thay đổi được, yêu rồi cũng có thể hết yêu hay tình yêu ấy không trọn vẹn nữa. Sự thay đổi đó có thể xuất phát từ một phía hoặc cũng có thể là đến từ cả hai phía. Vì thế khi một người dễ dàng quen, dễ dàng yêu, cũng dễ chia tay sẽ làm không ít người hoang mang về một tình yêu đã từng tồn tại hay chưa? Thế nên người ta mới nói “tình yêu đích thực thì chỉ có một mà thứ na ná tình yêu thì có quá nhiều”. Ở mỗi độ tuổi người ta lại tìm cho mình một thứ tình cảm riêng. Nếu ở độ tuổi nhỏ một chút, người ta vẫn nhầm tưởng những cảm xúc thân thiết, quý mến, thần tượng với một người thành cảm xúc của một người yêu nhau. Và vì thế mà giai đoạn này hay có thứ “na ná tình yêu” xuất hiện nhất.
Không biết năm nay hai em bao nhiêu tuổi, nhưng nếu cả hai còn độ tuổi học sinh, chưa trưởng thành thì nên nhìn nhận lại tình cảm của mình. Em có chắc chắn rằng giữa em với bạn nam kia là tình yêu hay mới chỉ là sự tò mò đầu đời? Thực tế, ở độ tuổi này các em dễ bị thứ gọi tình “tình yêu” chi phối và đánh mất mình. Không ít các bạn trẻ còn ngồi trên ghế nhà trường mà đã phải chịu những hệ lụy của việc thân mật, yêu đương, qua lại về chuyện “nhạy cảm” quá sớm xảy ra. Vẫn biết là tình có tình cảm với nhau là điều tốt, nếu như khi đó các em sẽ có thể cùng giúp nhau cố gắng trong học tập, chia sẻ khó khăn, vui buồn trong cuộc sống và đem lại tương lai về sau cho cả hai. Vậy nên mỗi người mới cần cân nhắc “chọn bạn mà chơi” là như vậy. Bản thân em biết giữ khoảng cách trước sự thân mật, gần gũi của bạn trai là điều rất tốt. Trước hết là để bảo vệ chính mình, bởi ở giai đoạn này, các em dù có thống nhất với nhau về những hậu quả xảy ra, hay biết rõ về tính cách đối phương ra sao thì cũng không có gì được gọi là đảm bảo cả, đúng không? Nếu cậu ấy yêu em thì sẽ biết tôn trọng những mong muốn, suy nghĩ của em chứ không phải là làm theo ý mình như vậy.
Đúng như em nhận định thì một người có tình cảm chân thành với em sẽ khó lòng mà chấp nhận chuyện chia tay một cách dễ dàng như thế. Trong một mối quan hệ cần phải có hai người. Nếu chỉ có một bàn tay cố gắng nắm thì dù nắm chặt bao nhiêu cũng không thể giữ người kia được. Vì vậy, lúc này em có thể cho bản thân mình một thời gian, một khoảng lặng để suy nghĩ về những điều đã xảy ra, để lấy lại sự cân bằng và bình tĩnh hơn sau đó giúp em biết mình nên làm gì tiếp theo. Khoảng thời gian này em cần cố gắng để tâm tới mọi người xung quanh, đó là những người thân, gia đình, bạn bè… Hơn nữa em cũng nên tích cực trong chuyện học tập, các chương trình ngoại khóa, các câu lạc bộ để có nhiều kỉ niệm đẹp cho khoảng thời gian học sinh. Hy vọng với những chia sẻ của chúng tôi, em có thể có được nhận định được tình cảm của mình.
Chúc em luôn vui vẻ, học tập tốt.