Chồng thích làm "võ sĩ" khi giải quyết mâu thuẫn với vợ
Em năm nay 31 tuổi, chồng em 33 tuổi, đã có 2 cháu: 1 gái 1 trai. Cuộc sống vợ chồng không được dư dả cho lắm, thường cãi nhau về kinh tế, quan điểm sống cũng khác nhau. Chồng em mỗi lần cãi nhau thường hay đánh em. Đỉnh điểm tối qua vợ chồng em cãi nhau vì một chuyện nhỏ nhặt, chồng em chuyện bé xé ra to, chửi bới sau đó em có nói lại thì lại tiếp diễn những hành động ấy với em, và có nhắc lại chuyện anh không phải là người đầu tiên của em, làm em rất sững sờ. Thì ra bao năm nay anh ý luôn ghim chuyện này trong lòng, mặc dù trước khi đến với nhau em đã thổ lộ trước mọi chuyện, anh có chấp nhận được thì tiếp tục. Vậy mà hôm nay, anh ý vẫn luôn cảm thấy ấm ức trong lòng, khi có cãi nhau là anh thốt ra những lời khó nghe, nhắc lại những chuyện cũ. Về bên nhà chồng có chuyện gì anh em nhà anh thường không bàn bạc với em, không nói cho em biết, em cảm thấy không được tôn trọng. Em thấy quan điểm sống của hai đứa khác nhau, em hay nói lý, còn anh yếu lý sẽ dùng những từ ngữ thô tục để nói lại hoặc dùng tay chân để giải quyết vấn đề. Em không muốn con mình phải chứng kiến những cảnh tượng ấy nữa, em có nên dừng lại cuộc hôn nhân tại đây không ạ?

Chào em.
Những chia sẻ em gửi về chương trình là một thực trạng nhức nhối cũng không phải hiếm gặp trong cuộc sống hôn nhân hiện nay. Đã có biết bao nhiêu thông điệp được chia sẻ rộng rãi trên các phương tiện đại chúng nhưng nhiều người phụ nữ lại vẫn bị trở thành nạn nhân của nạn bạo hành gia đình. Chị rất chia sẻ với em về những nỗi khổ tâm cũng như những muộn phiền, bế tắc khi em phải sống trong hoàn cảnh như vậy.
Người phụ nữ thì nhỏ bé, mỏng manh, còn người đàn ông thì trái ngược lại hoàn toàn. Nhẽ ra người chồng phải trở thành một bờ vai tin cậy để người phụ nữ có được một chỗ dựa vững chãi, nhưng sau bao nhiêu năm trải qua hôn nhân, em mới nhận ra chồng em đang sử dụng sức mạnh vốn có của người đàn ông để làm tổn thương đến em. Là một người vợ làm sao có thể bình yên, sống thoải mái với một người chồng có tính như vậy. Là con cái, làm sao coi như không có gì khi chứng kiến cảnh bố gây ra đau đớn, tổn thương cho mẹ. Đã bao giờ em nghĩ tới việc em sẽ nhờ tới mọi sự can thiệp để chồng em chấm dứt việc này chưa? Ví dụ như mời tới sự can thiệp của bố mẹ, anh em hai bên gia đình; nhờ tới hội phụ nữ, hoặc hàng xóm láng giềng; hoặc mạnh tay hơn là nhờ tới sự can thiệp của công an, chính quyền, pháp luật. Còn nếu không, em chỉ âm thầm chịu đựng thì những gì chồng gây ra cho em sẽ cứ mãi tiếp diễn và theo em sẽ có ngày nào đó chồng em dừng lại hẳn không hay là không bao giờ.
Cũng không loại trừ khả năng “đàn ông vũ phu khi đàn bà vũ miệng”. Có khi nào em nghĩ rằng cũng một phần xuất phát từ bản thân em chưa được khéo léo trong cách ứng xử, lời ăn tiếng nói hàng ngày. Một phần em cũng nên rút kinh nghiệm về phía bản thân mình. Nhưng công bằng mà nói, hành động nặng tay với vợ là điều không bao giờ được phép, không có lý do gì để bao biện bởi có rất nhiều cách giải quyết vấn đề chứ không thể dùng vũ lực để thay cho lời muốn nói. Em cũng nên kiên quyết, cứng rắn bởi xác định sống với nhau thì điều quan trọng đó là sự tôn trọng lẫn nhau và cho nhau một cảm giác an toàn, thoải mái. Mà thực ra việc chồng em lôi lại những câu chuyện trong quá khứ chỉ là cái cớ để anh đưa ra, anh tự cho phép bản thân có quyền làm tổn thương đến em. Em không hề có lỗi trong chuyện này mà một khi đã tiến tới với nhau thì phải xóa bỏ những suy nghĩ ích kỷ, nhỏ nhen ấy. Cũng bởi không tôn trọng em nên đương nhiên anh cũng không có nhu cầu để sẻ chia với em những vấn đề ở trong cuộc sống, không muốn cho em tham gia bàn bạc trong những câu chuyện của gia đình. Nếu là những vấn đề không lớn thì thôi, em cũng bơ đi không cần phải quan tâm đâu em à.
Việc muốn dừng lại hay tiếp tục cuộc hôn nhân này tùy thuộc vào sức chịu đựng của em ra sao, cũng như việc em có muốn nhìn nhận vấn đề theo cách khác không và chấp nhận những thứ thuộc về tính cách của chồng em. Còn không thì cứ cứng rắn em nhé, vì em cũng cần phải giữ gìn sức khỏe, bảo vệ bản thân. Một khi tiến tới hôn nhân là các em sẽ đồng hành cùng nhau rất nhiều năm trong cuộc đời, vậy nên em cứ cân nhắc thật kĩ để cuộc sống không bị dồn vào chỗ bế tắc, để em có một cuộc sống ý nghĩa, hạnh phúc và cũng cho các con có một nơi chốn bình yên. Chúc em luôn mạnh mẽ dù ở trong mọi hoàn cảnh.
Thân ái!