Chuyện bé có cần ... xé cho to?
Mình và chồng mình cưới nhau được 6 năm có 2 con gái 1 bé 15 tháng, 1 bé 6 tuổi. Mình làm ngành y tế nên rất bận, hơn nữa đi làm xa gần 30km. Giờ đang nghỉ hè, mình để 2 bé ở nhà cho bà nội trông hộ. Câu chuyện là mẹ chồng mình yêu cầu sáng đi làm là phải cho các cháu ăn xong mới được đi làm, nhưng lại không nói trực tiếp cho mình mà nói qua anh chị dâu để bác cả nói mình. Mình cũng nói sáng đi làm sớm thì bà cho các cháu ăn hộ nhưng bà lại nói mình là một người mẹ vô tâm. Bảo mình nếu là người mẹ biết quan tâm tới con cái thì cái chuyện đó không cần phải nói. Rồi lời qua tiếng lại lúc đó có mặt chồng mình. Chồng mình và mẹ chồng cùng xông vào mắng mình, ông chồng còn đánh mình, cả mẹ chồng đuổi mình ra khỏi nhà nhưng khi mình đi lại kéo mình lại ý là đi là phải mang cả 2 đứa con đi nhưng mình nói mình muốn để cho ông bà bố nó tự nuôi. Giờ mình nên làm thế nào đây?

Chào bạn!
Bạn vừa trải qua một tình huống rất căng thẳng với mẹ chồng và chồng xoay quanh việc chăm sóc con cái. Cả mẹ chồng và nàng dâu ai cũng đều có lý do riêng, nhưng có lẽ vì chưa lựa chọn được cách nói chuyện để mỗi người có sự thấu cảm đến nhau mà lại lời qua tiếng lại nên mới dẫn đến sự việc mẹ chồng không đồng ý cho bạn ở nhà. Tình hình lúc đó rất căng thẳng nên mỗi người đều có những hành động nóng nảy, đến hiện tại mong rằng tất cả đều lấy lại được bình tĩnh để đưa ra cách ứng xử phù hợp.
Về phần mẹ chồng bạn cũng có phần vất vả khi chăm sóc các cháu nhỏ. Đã bảo giờ bạn dành những lời cảm ơn, động viên tới ông bà khi ở nhà chăm cháu chưa? Nhờ được ông bà chăm cháu thực sự yên tâm gấp nhiều lần so với thuê người khác ở bên ngoài, ông bà vừa dành tình thương, vừa chăm sóc các cháu ăn uống tử tế, mặc dù đây không phải là nghĩa vụ của ông bà, mà bạn cũng tiết kiệm được một khoản chi phí rất lớn. Dù cho ông bà có đôi chút kêu ca về các cháu, điều đó khó tránh khỏi, nhưng sự chăm sóc thương yêu thì không thể tìm thấy ở bất kì đâu. Tuy nhiên, việc chăm sóc hai cháu nhỏ cũng không đơn giản một chút nào, mà nếu như các cháu ăn uống dễ dàng thì không sao, mà ngược lại các cháu khó ăn thì đúng là một áp lực rất lớn với hai ông bà. Trong khi đó, trẻ nhỏ thường ăn nhiều bữa trong ngày, một bữa cũng kéo dài mất nhiều thời gian, có khi còn phải "làm đủ trò" các cháu mới chịu ăn. Rồi nếu không đi học thì nhịp sinh hoạt của các cháu cũng thay đổi, có hôm các cháu cũng không ngủ trưa để ông bà được nghỉ ngơi...càng thêm phần bực dọc ở trong người. Mà bà vẫn phải đi chợ, nấu ăn cho cả gia đình...bạn cũng nên thông cảm, động viên và dành sự biết ơn tới ông bà. Bởi bà cũng có nhiều phần mệt mỏi, áp lực nên bà cũng muốn tìm người để tâm sự, chia sẻ trước tiên. Vậy nên việc bà nói với bác cả cũng là cách để bà thoải mái hơn trong tư tưởng. Đôi khi có thể bà ngại khi bà nói ra với bạn, mà bạn không hiểu ý thì sẽ khiến cho bạn phải suy nghĩ mà hai mẹ con lại nảy sinh những mâu thuẫn. Đừng để bụng những điều đó bạn nhé.
Còn về phần bạn, tôi hiểu bạn cũng có những tất bật mà nhất là bạn lại đi làm xa nhà, đi đi lại lại cũng vất vả, mà công việc y tế cũng rất bận rộn, về nhà chắc cũng không được nghỉ ngơi nhiều vì còn con cái, dọn dẹp, nhà cửa...Tuy nhiên, đó là phần việc mà hầu như rất nhiều người phải trải qua bạn à vì đã xác định nuôi con nhỏ là còn vất vả nhiều, nhưng đó lại là niềm hạnh phúc của bất kì người phụ nữ nào vì chỉ mong có được một gia đình nhỏ để yêu thương, chăm sóc. Bạn có nỗi mệt mỏi của bạn, mẹ chồng cũng có nỗi mệt mỏi riêng vì tuổi già sức khỏe sẽ giảm sút dần. Nhưng giá như bạn có sự khéo léo, động viên mẹ, cũng như sắp xếp mọi việc hợp lý hơn rồi đỡ đần mẹ thì mẹ bạn cũng không đến nỗi phải phàn nàn như vậy. Còn hôm nào bạn mệt hay vội đi làm sớm thì cũng nhẹ nhàng nhờ bà cho các cháu ăn. Như thế mẹ bạn cũng có cảm giác được chia sẻ và lại còn thương con dâu nhiều hơn.
Để xảy ra việc mẹ con lời qua tiếng lại với nhau, khi đó ai cũng muốn xả ra những nỗi bức xúc dồn nén bấy lâu nay, mà dường như đó không chỉ là vấn đề bữa ăn của các cháu nữa, mà sẽ lôi ra rất nhiều vấn đề từ trước đến nay, như thế càng làm cho tình cảm mẹ con bị rạn nứt. Rõ ràng chẳng ai có ý đồ không tốt ở đây, mà tất cả với một mục tiêu chung là làm sao cho các con, các cháu được sự chăm sóc đủ đầy nhất. Nếu như lúc đó bạn cũng bình tĩnh trước, nhẹ nhàng "vâng ạ" rồi nhận lời góp ý của mẹ, rồi trong quá trình làm, bạn cảm thấy có điều gì mệt mỏi, áp lực, bạn sẽ sẻ chia với mẹ sau thì hai mẹ con sẽ càng hiểu nhau hơn. Còn một khi bạn đôi co với mẹ, trước mắt cũng sẽ chẳng có ai đứng ra về phía bạn đâu. Mà bạn có nghĩ rằng khi bạn quyết định bỏ đi mà không mang theo con, thì bạn có đi mãi được không vì chẳng mẹ nào lại bỏ được các con. Trong khi đó, một khi bạn bước ra khỏi nhà thì khi bạn quay trở về cũng rất khó khăn. Đừng vì chút nóng nảy mà làm hạnh phúc gia đình bị tan rã, trong khi đó đây cũng chỉ là một vấn đề rất nhỏ trong cuộc sống. Bạn cần rút kinh nghiệm cho bản thân nhé.
Qua sự việc lần này, tôi mong rằng bạn cũng sẽ bổ sung cho mình những cách ứng xử hài hòa trong cuộc sống nhất là với những người thân trong gia đình bởi "một điều nhịn, chín điều lành". Khi cơn nóng giận lên, ai cũng rất khó khăn để kiểm soát cảm xúc vì thế đôi khi còn tỏ ra bất cần, nhưng sau đó nghĩ lại mới thấy rằng nhẽ ra mọi việc có thể giải quyết theo chiều hướng khác tích cực hơn. Bạn cũng không còn mới về làm dâu nữa mà đã trở thành thành viên chính thức trong gia đình suốt 6 năm nay nên có thể bạn cũng hiểu mẹ chồng bạn cũng có nhiều tính cách rất đáng trân trọng, và chồng bạn cũng không phải là người tệ bạc gì. Vậy nên, một lời xin lỗi sẽ giúp cho mọi việc trở nên tốt đẹp chứ thay vì làm cho mọi việc diễn biến tệ hơn. Hãy nhìn về phía các con để thấy rằng trách nhiệm của bạn là rất lớn. Tôi mong rằng bạn sẽ có đủ bình tĩnh, suy nghĩ thấu đáo để giải quyết mâu thuẫn này nhé!
Thân ái