Đang mang thai, con riêng của anh về ở nhờ
Xin chào không gian tình yêu.
Tôi đang thực sự rất bế tắc và xin một lời khuyên của các chuyên gia tâm lý. Tôi chuẩn bị đón đứa con đầu lòng ra đời mà bố mẹ và gia đình ai cũng mong ngóng. Thế nhưng tôi đang bị stress nặng,mặc dù rất sợ ảnh hưởng đến đứa con trong bụng nhưng tôi ko kiểm soát cảm xúc của tôi được. Tôi khóc suốt mấy hôm rồi.
Chồng tôi không phải là người đàn ông hoàn hảo nhưng a rất tốt, sống có trước sau, biết để ý quan tâm đến người khác lắm. Nhất là vợ, tôi không có gì phải phàn nàn. A có kể với tôi trước khi kết hôn với tôi, anh có một đứa con riêng với một người phụ nữ. Nhưng cô ta ko cho a nhận con mà chỉ cho a biêt đó là con anh. Nó ko mang họ của anh, mặc dù anh rất muốn làm việc đó.
Lúc đó, nghe câu chuyện của a, tôi ko hình dung là sau này tôi có thể chịu đựng được hay ko chuyện đó. Tôi cứ nghĩ, nếu cô ta ko cho a nhận con thì có lẽ cô ta thừa sức lo cho nó rồi. Tôi ko mây bận tâm lắm (hay vì quá yêu a mà tôi bất chấp chuyện đó), ngay cả bố mẹ tôi cũng giấu nhẹm chuyện này, tôi ko muốn làm bố mẹ tôi buồn phiền. Rồi tôi có thai, chuẩn bị sinh rồi mà mấy hôm nay tôi cứ khóc suốt.
Tối qua tôi còn đi lang thang ngoài đường với cái bụng to tướng. Tôi nghe anh kể là mẹ của đứa trẻ ko quan tâm gì nó nữa, cô ta bị cha mẹ ruột đuổi khỏi nhà rồi ăn nhậu suốt (cô ta đã ly dị chồng), để đưá trẻ ko chăm nom gì hết, phó mặc cho ông bà ngoại nó. Nhà đó mấy bữa ni lo đám cưới cho đứa con út nên có nhờ anh và mẹ anh giữ giùm thằng nhóc. Tôi không thích chuyện đó chút nào (hay tôi là người ích kỷ?) A nói rất nhiều, rằng đó là lương tâm cuả con người thôi, anh chỉ yêu mình tôi thôi, ko bao giờ có ý này khác. Nếu mẹ thằng nhỏ mà đàng hoàng thì anh ko nói, chứ mẹ nó chẳng ra sao, anh chỉ thương thằng nhóc thiếu tình thương của mẹ của cha, tội nghiệp nó, lỗi là do ng lớn chứ thằng nhỏ ko có tội tình gì…..và anh muốn giúp nó vì lương tâm anh ko cho phép.
Nhiều lúc nhậu say về anh nói với tôi là nhớ nó lắm, muốn lên thăm mà mẹ nó ko cho. Tôi chỉ im lặng…vì thực sự tôi cũng ko thích nghe điều đó lắm. Mấy hôm nay nhà bên đó có đám cưới của đứa con út, ông bà ngoại nó gửi thằng nhỏ qua nhà vợ chồng tôi nhờ giũ hộ. Mà sao tôi ghét cay ghét đắng chuyện đó vậy kô biết. Với lại tôi cũng chưa thực sự tin nó có đúng là con anh ko? A nói anh ko quan tâm nó có thực sự là con anh ko nhưng anh rất thương nó (vì hoàn cảnh anh cũng sống thiếu cha từ nhỏ, có cha cũng như không) . A cũng biết tôi ko thich nên cố gắng tránh để tôi nhìn thấy nó. Nhưng mà tôi chỉ nghe thấy tiếng nói của nó cũng đã khó chịu lắm rồi.
Nó đến ngủ nhờ nhà tôi 2 đêm, đêm thứ 1 tôi cắn răng chịu, đêm thứ 2, tôi ko ăn tối, lấy xe chạy lang thang suốt 3 tiếng đồng hồ, trước đó chồng tôi cũng nhịn ăn luôn, anh lấy xe chở thắng nhỏ đi chơi thì phải, tôi nằm nhà một lúc thì cũng đi luôn. Tôi tắt điện thoại, đến lúc về thấy anh ngồi trước cửa, mặt mũi bơ phờ đang uống bia một mình. Tôi nghĩ anh sẽ măng tôi một trận nhưng ko anh chỉ nói sao tắt máy, tôi nói máy hết pin, anh nói đã đi tìm tôi suốt mấy tiêng đến các bệnh viện mà cũng ko thấy, gọi cho tôi ko biết bao nhiêu lần, rồi còn qua nhà mẹ tôi ở cách đó 10km 2 lần mà cũng ko ai biết tôi đi đâu. A nói tôi đi ngủ đi, ko thì ảnh hưởng đến con.
Sáng ra, mở điện thoại, thấy mấy chục cuộc gọi nhỡ của anh, rồi của bố mẹ mà tôi khóc ngon lành, đọc mấy tin nhắn của anh nữa, tôi tủi thân quá đỗi….định đi tự tử cho xong nợ đời. Mẹ tôi biết chuyện huyết áp lên, tôi hết hồn luôn. Sao tôi lại thảm hại như vậy? Có đáng ko? Chồng tôi gọi điện qua nhà lúc tối có nói với bố mẹ tôi là vì anh đi nhậu nên tôi chán tôi bỏ đi , nhưng sự thực anh có đi nhậu đâu. A nói giờ trong mắt bố mẹ e thì a là ng xấu thật rồi, có lẽ anh ko dám qua nhà tôi nữa. Tôi đã sai rồi phải ko? Tôi phải làm sao để thoát khỏi tâm trạng chán chường này? Tôi định sẽ ly dị chồng sau khi sinh con nhưng mà…tôi còn thương anh nhiều lắm, lý trí và tình cảm tôi phải làm sao đây? Còn con tôi nữa, liệu nó có oán trách tôi ko? Mong một lời khuyên để tôi cảm thấy nhẹ lòng lúc này.

Chào em!
Rất chia sẻ với em về những tâm trạng hiện nay nhưng điều đầu tiên em cần suy nghĩ đến đó là phải đảm bảo những gì tốt nhất cho em bé đang còn trong bụng em nhé dù có bất kỳ chuyện gì xẩy ra đi nữa.
Chuyện về con riêng của chồng, em đã biết trước khi kết hôn nhưng em đã xem nhẹ chuyện này mà không chuẩn bị tâm lý sẵn sàng cho việc chồng sẽ phải có trách nhiệm và dành tình cảm cho đứa con riêng của mình. Và đúng như anh ấy nói: mẹ thằng nhỏ mà đàng hoàng thì anh không nói, chứ mẹ nó chẳng ra sao, anh chỉ thương thằng nhóc thiếu tinh thương của mẹ của cha, tội nghiệp nó, lỗi là do người lớn chứ thằng nhỏ không có tội tình gì…..và anh muốn giúp nó vì lương tâm anh không cho phép. Như vậy thì em nên xác đinh anh ấy sẽ luôn luôn bù đắp những thiếu thốn về vất chất và tình cảm cho đứa trẻ, thậm chí sau này có thể anh ấy sẽ so sánh hai đứa trẻ để có sự quan tâm hơn đối với đứa trẻ bị thiệt thòi. Vì vậy, nếu em không chuẩn bị tâm lý cho việc ứng xử với những chuyện như vậy thì em sẽ càng khổ tâm hơn và sẽ bị tổn thương nhiều hơn.
Tuy nhiên trong câu chuyện này có lẽ em đang tự làm rối mọi chuyện lên để cho chính bản thân em khổ, em bé trong bụng thiệt thòi, và những người thân của em như bố mẹ em,bố mẹ chồng, chồng em, cũng ảnh hưởng rất nhiều. Ngay cả con riêng của chồng em cũng đâu có lỗi mà lại bị hứng chịu những sự không vừa ý từ em, cháu cũng phải chịu nhiều thiệt thòi nên em hãy coi như mình đang làm phúc, đứng khiến cháu buồn phiền thêm em nhé.
Em làm như vậy có đáng không, thực tế em phải hiểu rằng chồng em là người tốt, có trách nhiệm với những gì mình đã làm, lẽ ra như vậy em nên động viên anh ấy để anh ấy có động lực làm những việc tốt và thực hiện đúng trách nhiệm cần phải làm. Thực tế ngoài cuộc sống người dưng nước lã mình còn có thể giúp nhau được nữa là máu mủ ruột rà. Bên cạnh đó anh ấy cũng đã nói hết với em những chuyện đã xẩy ra trong quá khứ chứ không hề có ý định lừa dối em, vậy em hãy mở lòng mình, bao dung hơn nhìn nhận mọi vấn đề thấu đáo hơn em sẽ thấy nhẹ lòng và không còn những suy nghĩ tiêu cực nữa
Chỉ khi em làm được điều đó trước những ứng xử của chồng và nhà chồng với đứa con riêng, thì em mới có được hạnh phúc vui vẻ thực sự. Hy vọng thời gian này do em đang mang thai nên tâm lý khó kiểm soát khiến em có những hành động suy nghĩ như vậy. Nhưng trong tương lai em vẫn còn thương yêu chồng vẫn còn muốn con mình có đầy đủ bố mẹ thì em cần kiểm soát tốt những cảm xúc của mình, em cứ dằn vặt mình, dằn vặt chồng, bắt chồng phải lựa chọn thì sẽ khiến chồng em có những phản ứng tiêu cực và người thiệt thòi nhất sẽ là những em bé, sau đó là chính bản thân em.
Em nói em còn thương anh ấy nhiều lắm thì em phải thay đổi bản thân, phải chấp nhận sự thật đó, kể cả sau này sự thật đó còn khốc liệt hơn bây giờ thì em vẫn nên chấp nhận một cách vui vẻ. Nếu em không làm được như vậy thì chỉ còn cách chia tay là giải pháp giải thoát cho em khỏi những căng thẳng, bức xúc về chuyện đứa con riêng vì anh ấy không thể bỏ con được mà em thì chứng kiến việc cha con gần nhau lại muốn tự tử cho xong nợ đời. Và liệu chia tay xong em có thấy vui vẻ, nhẹ lòng hơn bây giờ không
Hãy nghĩ sâu xa hơn em nhé, bản thân mình phải yêu mình trước hết, biết trân trọng bản thân mình thì người khác mới yêu, trân trọng được mình. Em sống có trách nhiệm với mình thì các con mình cũng sẽ được hưởng một cuộc sống đầy đủ ý nghĩa và những ứng sử của em với chồng, con chồng có thể là bài học lớn về tình yêu thương mà các con sẽ học được trong tương lai .
Chúc em sớm giải quyết ổn thỏa chuyện của mình để không ảnh hưởng đến sức khỏe của hai mẹ con em.
Bạn được tư vấn bới Tổng đài tư vấn Ánh Dương 1900.6802.
Để được tư vấn về Tâm Lý – Giới Tính cùng các chuyên gia VOV - Cửa Sổ Tình Yêu mời bạn gọi 1900.6802 nhấn phím 1. Xin cảm ơn!