Học hành tụt dốc không phanh vì luôn phải sống trong cảnh mẹ đi vay nợ triền miên
Em tên là T.H.G.L. Ở nhà với cha, mẹ và anh hai. Gia đình em lúc nào cũng cãi nhau về việc mẹ em nợ tiền người khác suốt thời em sinh ra đến giờ. Khoảng năm 2001 - 2020, rồi cứ 3 tháng thì mẹ em lại có nợ khoảng từ 10 triệu đến 30 triệu . Mới tháng 4/2019, mẹ em nợ hơn 500 triệu, cha em phải mượn cô em để trả cho mẹ. Rồi giờ mẹ em lại nợ người ta khoảng 25 triệu. Từ lúc em còn nhỏ, lúc em mới 3 tuổi hoặc 4 tuổi gì đó, em lúc nào cũng thấy bố mẹ cãi nhau, lúc đó em không hiểu tại sao. Cho tới khi em học lớp 2 thì em hiểu là mẹ nợ tiền người ta nhưng em cũng không biết là có nhiều không. Lúc đó với em 5 ngàn đồng là nhiều rồi, em cứ nghĩ mình dành dụm để mẹ trả tiền cho người ta. Bữa sáng em đi học lúc nào cũng nhịn ăn để có tiền dành cho mẹ. Nhưng dành dụm bao nhiêu cũng không đủ.
Đến lớp 3 thì cô giáo chủ nhiệm bảo nếu em học thật giỏi thì bố mẹ sẽ vui lòng. Lúc đó em nghĩ em học thật giỏi thì bố mẹ không cãi nhau nữa. Em cố học giỏi đến lớp 5 là đứng trong top học sinh giỏi của trường, nhưng vẫn không thể thay đổi được gì . Rồi em mất niềm tin nhưng cô giáo chủ nhiệm lớp 5 của em bảo em cứ vui lên sẽ có lúc em thực hiện được ước mơ của em. Nhưng cô đâu biết ước mơ của em chỉ là không muốn gia đình em cãi nhau nữa. Lúc em nhìn trên tivi thấy mọi người ăn cùng bàn không cãi nhau thì em ước mơ được như đầu bếp có khả năng làm mọi người về bên nhau.
Rồi em cố lên lớp 6 đến lớp 9 chỉ được trung bình. Vì lúc nào em cũng lo lắng khi bố mẹ nói chuyện sẽ cãi nhau nên em không tập trung vào việc học được nữa. Rồi trong những lúc bố mẹ em không biết đứng về phía ai (vì hai người là người quan trọng nhất trong lòng em) hai người cứ cố làm em chọn làm trái tim của em nó cứ khó chịu . Nhưng em lại không khóc được vì hứa với cô vui vẻ sẽ làm ước mơ em được thực hiện. Khi lên lớp 10 em không chịu được bố mẹ cãi nhau nữa em, chán việc học và nghỉ học suốt 3 năm và bây giờ mẹ em nợ 25 triệu.
Em gần như mất niềm tin vào mẹ và cuộc sống tại mẹ lúc nào cũng nói là hết nợ rồi, nên em luôn tin mẹ em. Từ nhỏ đến giờ chưa một lần đòi hỏi bất cứ thứ gì vì sợ mẹ không có tiền, và giờ mẹ đã làm em mất niềm tin. Bây giờ em không có bạn bè hay người thân nào chia sẻ cả vì ai cũng hỏi về việc cha mẹ em, nên em mệt lắm. Mọi người cứ làm như em cười là vui lắm vậy. Giờ em muốn tự tử thì sẽ không buồn đau nữa phải không ạ. Làm ơn giúp em với.

Chị chào em. Ai cũng có những kí ức tuổi thơ và thường nghĩ về những gì đã qua chúng ta sẽ nhớ về rất nhiều những kỉ niệm vui, buồn, nhưng thường chúng ta muốn nhắc tới niềm vui nhiều hơn. Nhưng đối với em, có lẽ hằn sâu trong tâm trí của em đến thời điểm này vẫn luôn là những kỉ niệm buồn về việc thiếu nợ của mẹ, những lần cãi cọ của mẹ cha. Chuyên gia trang tư vấn www.cuasotinhyeu.vn rất cảm ơn em đã tin tưởng và gửi gắm những tâm sự về chương trình.
Em thân mến! Đọc những chia sẻ của em chị rất xúc động. Em là một người con có hiếu, biết thương cha mẹ. Một đứa trẻ ngây thơ tiết kiệm từng chút tiền ăn sáng để trả nợ giúp mẹ, không dám đòi hỏi mẹ bất cứ thứ gì vì sợ mẹ không có tiền, cố gắng học giỏi, vui vẻ vì cha mẹ...Chị rất trân quý về nhân cách của em, biết nghĩ cho những người thân yêu của mình. Con người sẽ không thể sống tốt nếu như không có tình yêu thương, vì thế chị mong rằng em hãy giữ và duy trì đức tính tốt đẹp này em nhé!
Tuy nhiên, chị cũng cảm thấy rất tiếc vì em đã để uổng phí năng lực của bản thân vì đã nghỉ học 3 năm nay. Chị hiểu biến cố trong cuộc sống gia đình sẽ ảnh hưởng rất lớn đến tinh thần của em. Nhưng em quên mất một điều, em là một người đàn ông, em sinh ra để có một sứ mệnh là “phái mạnh”, có nghĩa rằng em phải thật mạnh mẽ và bản lĩnh. Có lẽ cả em và cả chị đều không biết được nguyên nhân tại sao mẹ em luôn gặp khó khăn trong chuyện tài chính, bố em sẽ là người hiểu rõ nhất, nhưng có một điều em biết chắc chắn rằng, mẹ đã sinh ra em và dù cho gia đình em có khó khăn như thế nào thì bố mẹ vẫn để cho hai anh em em được đi học đầy đủ như các bạn, bố mẹ em vẫn duy trì được cuộc sống gia đình này.
Nếu em biết thương bố mẹ, thay vì em có những suy nghĩ tiêu cực, bi quan thì em cần phải học giỏi, cần phải đi làm một công việc tốt, phấn đấu hết mình vì công việc để trở thành chỗ dựa cho mẹ. Có lẽ năm nay em cũng gần 20 tuổi rồi, vậy thì bây giờ bắt đầu cũng chưa muộn đâu em. Em hoàn toàn có thể học đại học nếu như em muốn, vừa đi làm vừa đi học nuôi sống bản thân, hoặc em sẽ đi làm một công việc nào đó, một nghề giúp em có tương lai, nuôi sống được bản thân em và hỗ trợ gia đình.
Em biết lí do tại sao mà trải qua bao nhiêu khó khăn, bố mẹ vẫn luôn cố gắng để nuôi dạy các em không, đó là bởi bố mẹ hi vọng các em sẽ có một cuộc sống tốt. Hãy từ bỏ suy nghĩ kết thúc cuộc sống của mình em nhé. Tài sản lớn nhất của bố mẹ không phải là tiền mà chính là các con. Vì thế, nếu biết thương bố mẹ thì em hãy cố gắng sống thật tốt em nhé. Chị thích một cậu bé từ lớp 3 đến lớp 5 ở phía trên, quyết tâm học giỏi để thay đổi cuộc sống. Giờ lấy lại động lực thôi em. Chị mong rằng em sẽ đủ mạnh mẽ để vươn lên trong cuộc sống!