Không ngờ ngày cưới là ngày bắt đầu "leo lên lưng cọp".
Thật sự bây giờ em cũng không biết làm sao nữa. Em quen chồng em 3 năm và lấy anh ấy làm chồng. Năm nay, đã 3 năm rồi, ngày đầu tiên ngày rước dâu buổi trưa vui vẻ đám tiệc xong xuôi, tối đến anh ấy làm em không thể ngờ rằng anh ấy nói với em , em tháo vàng ra hết gửi cho má anh đi. Nhưng em đã nói em giữ được mà anh nhưng nhất quyết anh không chịu. Và em ngĩ thôi lỡ leo lên lưng cọp rồi thôi ráng sống thôi.
Từ đó em quyết định không sanh con. Dần dà, em đi làm anh ở nhà, nhưng chỉ có ngày chủ nhật ở nhà là lúc nào anh cũng kiếm chuyện với em, say sỉn thì ngày nào cũng có, anh nhậu thì không say không về. Đến 1 ngày em không chịu nổi và ra đi, và ra tòa li dị, ngày hôm nay li dị, thì ngày mai anh lên nà em năn nỉ, cha mẹ anh cũng nói: ' mẹ có làm gì con đâu mà con bỏ mẹ đi'. Nghe mà đau cả ruột, rồi 4 tháng sau em quay về và em có thai, em cũng ra đi khi anh vẫn chứng nào tật đó, rồi năn nỉ lại về khi đó em chỉ có bầu 1 tháng mà không biết.
Lúc có có thai em phải đi làm , rồi sáng dạy sớm làm việc nhà cho tới ngày sanh con. Sau khi sanh con, em ở nhà ngoại 2 tháng em về nhà chồng, lúc đó con em bệnh cho tới 2 tháng trời. Chồng em vẫn không đụng vào người em, tới khi gần 4 tháng anh đụng vào người em và tháng thứ năm của con trai em thì 2 vợ chồng em mâu thuẫn đã tới đỉnh điểm. Anh ấy nói : '' Để tui xuống nói với má tui bán đất đưa cô 200 triệu điều kiện để thằng ku ở lại, còn không ráng nuôi 2 năm nữa đi rồi li dị ai nuôi biết liền.''
Em nghe xong không thể nào ăn cơm được nữa. Qua ngày sau em đã bồng con em đi. Hiện bây giờ em với chồng em không còn ở chung nữa mỗi người 1 nơi. Bây giờ em không biết phải làm sao nữa . Li dị thì sợ con khổ còn không li dị em cũng không sống được với gia đình đó nữa. Anh thì không chịu ra riêng còn sống trong nhà lúc nào cũng có chuyện. Mới đây anh còn lên bắt cóc con em đi nữa nhưng em đã điện thoại công an bắt được và gia đình anh nói em với anh bây giờ hết tình hết nghĩa rồi. em không biết quyết định ra sao mong anh chị giúp đỡ dùm em. Em cám ơn rất nhiều

Chào em gái,
Cám ơn em đã tin tưởng và chia sẻ những băn khoăn vướng mắc tồn tại trong cuộc hôn nhân của mình về chương trình. Chương trình xin chia sẻ cùng em những khó khăn, khổ tâm này.
Sự việc ngày đầu tiên về chồng khi chồng nói “em tháo vàng ra hết gửi cho má anh đi” tác động lớn tới suy nghĩ. Có thể em mong muốn được tự giữ số vàng cưới nhưng chồng em lại gạt đi mong muốn của em mà nhất quyết bắt em phải theo quyết định của cậu ấy. Điều đó khiến em cảm thấy bất mãn, không đựơc lắng nghe, thấu hiểu và tôn trọng từ phía chồng.
Tuy nhiên chỉ từ việc đó mà em cho mình suy nghĩ “lỡ leo lên lưng cọp rồi thôi ráng sống. từ đó em quyết định không sanh con” liệu có phải cứng nhắc, vội vàng và ấu trĩ quá không? Có khi nào em nghĩ rằng việc đưa mẹ chồng giữ hộ cũng là một cách bảo đảm cho số vàng đó, khi nào cần dùng đến thì mẹ sẽ đưa thay vì suy nghĩ họ lấy mất, cướp mất số tiền vàng đó của mình.
Có thể chồng em là người thiếu trách nhiệm khi thường xuyên say xỉn, không chia sẻ gánh nặng kinh tế và công vịêc chăm sóc con cái, nhà cửa cùng với em. Phải một mình gánh vác trách nhiệm nặng nề cơm áo, gạo tiền, công việc nhà cửa như vậy chắc hẳn em đã phải hi sinh rất nhiều và chịu nhiều thiệt thòi, vất vả. Khi lấy nhau chúng ta cần chấp nhận đối phương những điểm tốt, điểm chưa tốt và cố gắng bổ sung, góp ý xây dựng cho nhau hòan thiện hơn. Tuy nhiên chương trình không rõ em đã có những hành động thiết thực ra sao để thay đổi điểm hạn chế, thiếu sót đó của chồng. Và rồi không thấy em nói rõ về mối quan hệ của em với gia đình nhà chồng ra sao để em đi đến quyết định ly hôn quyết định ly hôn. Nếu được em vui lòng gửi thêm thông tin để chương trình hiểu hơn về câu chuyện của em nhé.
Hôn nhân không bao giờ là dễ dàng khi chúng ta hai con người, hai cá thể riêng biệt với suy nghĩ, quan điểm sống khác nhau sống chung dứơi một mái nhà và là những người làm chủ gánh trên vai trách nhiệm, nghĩa vụ lớn. Và rồi sự khác biệt và những ràng buộc chung đó giữa hai hay nhiều người có thể làm nảy sinh mâu thuẫn. Việc của chúng ta đó là giải quyết những mâu thuẫn, tìm tiếng nói chung và đem lại lợi ích tốt nhất cho gia đình.
Cuộc hôn nhân của em đi đến ngày hôm này chắc chắn ai cũng có một phần lỗi lầm. Vậy để giải quyết vấn đề em nên nhìn nhận lại tất cả những gì đã qua, xem xét thực tế và mong muốn, mục đích đến với hôn nhân của mình có đạt đựơc hay không. Hai vợ chồng em có còn mong muốn hàn gắn, xây dựng lại cuộc hôn nhân này hay không? Nếu còn đôi bên nên bình tĩnh, bao dung hơn về lỗi lầm của nhau và thẳng thắn trao đổi đưa ra hướng giải quyết cho những vấn đề tồn tại đó.
Còn nếu như nhận thấy khả năng thay đổi, hòa hợp giữ vợ - chồng, em và gia đình nhà chồng là không thể và sức chịu đựng của em có giới hạn, cũng như khả năng chồng em có thể thay đổi thành người đàn ông có trách nhiệm biết suy nghĩ vun vén cho gia đình là không thể thực hiện được thì em cũng nên cân nhắc chuyện ly hôn, giải thóat cho nhau. Em nặng lòng nghĩ về con nhưng nếu con sống trong gia đình không hạnh phúc, môi trường giáo dục không phù hợp thì cũng không thể phát triển tốt được. Vậy nên hãy cứ cân nhắc kĩ luỡng em nhé.
Còn điều gì băn khoăn em có thể tiếp tục gửi thư về chương trình. Chương trình luôn lắng nghe và chia sẻ cùng với em. Thân ái chào em!