Mồ côi mẹ sớm, bất lực "nhìn" cả nhà chiều chuộng em trai quá đà
Mẹ em mất khi em trai của em mới 2 tuổi, cho nên ở nhà cha và mọi người rất chiều nó. Cho nó coi truyền hình, điện thoại mười mấy tiếng một ngày, không dạy cách nói năng, hành xử lịch sự cơ bản, không dạy tự đi lấy hoặc tự làm gì cả. Em nhìn thấy rất khó chịu và cũng có răn dạy và la nó. Nhưng trong nhà ai cũng không quan tâm và mặc kệ, còn nói em không biết làm chị. Và chuyện mà em khó chịu nhất là chuyện em trai em bị béo phì, hồi còn nhỏ nó có bị suy dinh dưỡng nhưng khi mẹ mất thì nhà em cho nó ăn một cách không kiểm soát và ăn toàn đồ dầu mỡ và nhất là ăn mì gói thường xuyên, một ngày ít nhất là một gói mà ngày nào cũng vậy và thường ăn vào buổi tối.
Thêm vào đó cha em bị tiểu đường mà cha em uống nước ngọt rất nhiều, cách mấy ngày là mua một lốc về, rồi cũng cho nó uống. Bây giờ nó chỉ mới học lớp 2 mà nặng gần 55kg trong khi em học lớp 12 mà chỉ có 50kg. Tới nỗi đi khám bệnh, bác sĩ bảo là béo phì lắm rồi mà nhà em vẫn cho nó ăn bình thường, trong khi nó còn bị gan nhiễm mỡ rồi còn bị viêm tai giữa do ảnh hưởng của béo phì. Em thật sự rất bất lực nhưng em nói thì không ai nghe cả.
Chỉ còn 1 năm nữa thôi em sẽ đi học đại học và xa nhà, lúc đó không ai trông chừng nó thì nó còn như thế nào nữa. Em đã rất bức xúc hết lần này đến lần khác, em thật sự muốn người nào đó lắng nghe và tốt nhất là có thể cho em lời khuyên nào đó.

Em thân mến! Chuyên gia trang www.cuasotinhyeu.vn rất chia sẻ hoàn cảnh mồ côi mẹ từ sớm của hai em và bản thân em cũng rất lo lắng cho em trai của mình khi thiếu đi sự quan tâm chu đáo của mẹ. Em là một người chị rất thương em trai, em nhìn thấy những điều cần phải thay đổi để cho em trai tốt hơn nhưng gia đình em lại dường như hơi "thả" em trai quá, thành ra chỉ một năm nữa thôi em sẽ rời xa nhà để đi Đại học, em càng cảm thấy lo lắng cho em của mình hơn.
Dân gian có câu: "Mồ côi cha ăn cơm với cá, mồ côi mẹ lót lá mà nằm". Mặc dù theo cách chia sẻ của em, em trai của em không bị thiếu thốn gì cả về vật chất, nhưng em lại thiếu đi một sự chăm sóc chu đáo, thiếu đi sự rèn rũa chỉn chu của người mẹ. Chị nghĩ rằng, những người trong gia đình em rất thương cậu bé này, mới nhỏ tuổi thôi nhưng đã mồ côi mẹ, nên mọi người muốn chiều chuộng em chút để bù đắp cho em cảm thấy không bị tủi thân. Nhưng theo cách chia sẻ của em, dường như em ấy được chiều quá, thành ra em cảm thấy càng để lâu thì sẽ càng sinh ra nhiều hệ lụy. Mà trong gia đình, nếu không thống nhất được phương pháp giáo dục, mỗi người mỗi ý thì đứa trẻ sẽ không biết phải nghe ai và thậm chí là không biết sợ ai.
Chị cũng phần nào đồng ý với em về việc cảm thấy lo lắng khi em trai đang được tự do quá. Nhưng điều đáng chú ý hơn đó là tình trạng sức khỏe, chế độ dinh dưỡng của em ấy. Với một cậu bé 2, 3 tuổi, nói ra thì còn chưa hiểu hết vấn đề, nhưng với một bé 8 tuổi thì chị tin rằng em có thể tác động vào nhận thức để giúp cho em ấy tự có trách nhiệm với bản thân. Vì em ấy phần lớn dành thời gian để xem điện thoại, thì em có thể sử dụng chính chiếc điện thoại ấy để hai chị em mày mò, tìm hiểu về các kiến thức chăm sóc sức khỏe. Hoặc ở độ tuổi này cũng đã có những biểu hiện thích bắt chước thần tượng. Em nên khai thác xem em ấy thích nhân vật nào, rồi khuyến khích em có một chế độ ăn uống lành mạnh để được trở thành giống thần tượng. Cũng đừng vì bất lực mà la mắng em, bởi nó sẽ trở thành phản tác dụng đó em à. Bố mẹ và mọi người thì chiều chuộng em, còn em lại la mắng, vậy thì em ấy sẽ càng xa cách với chị gái hơn. Bởi em cảm nhận những người trong gia đình em "thoải mái" với em trai quá, thì em cũng có thể chia sẻ, tâm sự với cô giáo chủ nhiệm của em. Với một người có kinh nghiệm tương tác với học sinh, chị nghĩ rằng cô cũng sẽ hỗ trợ thêm em trong việc giáo dục em trai.
Chị cảm nhận được sự chững chạc, lớn hơn trước tuổi của em. Có thể vì vắng bóng của người mẹ nên em cũng phải trưởng thành hơn, đó thực sự là một điều rất tốt em ạ. Và học hỏi từ chính những người thân trong gia đình, coi nhau như tấm gương sẽ là cách nhanh và dễ dàng nhất để phát triển bản thân tốt hơn lên. Vì thế, em hãy cố gắng trở thành một tấm gương tốt để cho em trai nhìn thấy, học hỏi và noi theo. Em cũng nên chú tâm đến chuyện học hành để thực hiện được ước mơ vào giảng đường Đại học. Khi em có thành tựu, thì tiếng nói của em cũng sẽ trở nên có trọng lượng hơn. Chúc em sớm đạt được ước mơ của mình và chúc mọi điều mong muốn của em được trở thành sự thực.