Muốn lấp đầy tổn thương trong anh nhưng chồng đón con riêng về sống chung thì lại sợ bị san sẻ tình cảm...
Em và chồng yêu nhau được 2 năm và cưới, hiện tại đang có một bé trai 2 tuổi. Trước khi quen em, chồng em đã từng kết hôn và có hai con gái riêng. Bé đầu sống với bà ngoại, bé thứ hai sống với bà nội ở quê. Khi quen em, anh cũng trình bày rõ hoàn cảnh và em cũng chấp nhận. Biết là đến với anh sẽ có nhiều vất vả và rắc rối nhưng vì tình yêu em cố gắng hoàn thiện để lấp đầy tổn thương trong anh.
Ban đầu em cũng rất lo lắng vì gia đình em mọi người sẽ phản đối nên em đã giấu tất cả mọi người về quá khứ của anh ấy. Điều này khiến em day dứt và đau khổ cho tới tận bây giờ khi gia đình em chỉ có bố và mẹ đẻ em biết ( Trước khi xin cưới em và chồng em có về thưa chuyện với bố mẹ em) và những rắc rối, mệt mỏi cũng bắt đầu từ sự che giấu này. Trước khi kết hôn, hai đứa đã vạch ra kế hoạch con riêng sẽ ở với bà ở quê là để dịu đi sự lo lắng trong em về quá khứ anh có con riêng với mọi người thân.
Vừa rồi anh có nói kế hoạch đưa con riêng ra đây để học và chăm sóc. Sau rất nhiều lần suy nghĩ về sự thay đổi này, em đã khóc nhiều lắm, hầu như hai vợ chồng xích mích hoặc buồn là vì lý do có con riêng. Em không đủ bao dung như em đã nghĩ. Em không ghét bỏ các cháu nhưng khi sự yêu thương bị san sẻ, em thấy mình như người không quan trọng với chồng nữa. Đỉnh điểm là em bỏ ăn, em khóc và suy nghĩ về mối quan hệ với anh nên tiếp tục hay không vì em rất mệt mỏi với sự che giấu của mình và thấy lạc lõng khi tình cảm bị san sẻ.
Giờ đây em ngồi viết tâm thư này với tâm trạng rối bời bởi em rất yêu chồng em nhưng nếu tiếp tục thì em sẽ rất mệt mỏi và tủi thân. Liệu rằng em có nên tiếp tục trong sự mệt mỏi này. Em ích kỉ lắm nên đã bao lần tự nhủ sẽ cố gắng chấp nhận nhưng em đều yếu lòng. Mong anh/chị cho em lời khuyên với ạ. Em xin cảm ơn chương trình!

Chào em.
Vì em chấp nhận lấy một người đã từng đổ vỡ trong hôn nhân và có con riêng nên giờ em mới ở trong tâm trạng mệt mỏi và tủi thân khi chồng em có kế hoạch đưa con riêng về sống chung. Bởi em cảm thấy bất an khi tình yêu bị san sẻ, em không còn là người quan trọng duy nhất với chồng nên trong đầu em đang giằng xé rất nhiều mâu thuẫn, thậm chí em còn nghĩ đến việc chấm dứt cuộc hôn nhân này.
Bình tĩnh em nhé vì chuyên gia trang www.cuasotinhyeu.vn hiểu, ai rồi cũng có những lúc thiếu đi sự suy nghĩ thấu đáo. Chị cũng đánh giá cao sự nghiêm túc và chân thành của chồng em khi anh sẵn sàng công khai mọi chuyện với em và trước khi cưới anh cũng có thưa chuyện với bố mẹ em. Đã bao giờ em đặt em vào trong vị trí của chồng để có thể hiểu được sâu thẳm trong trái tim anh cũng chất chứa biết bao nhiêu nỗi niềm. Hiện tại anh cũng đã có con chung với em, nhưng cùng là con một cha, trong khi đó hai con của vợ trước lại không được sống trong tình yêu thương của mẹ cha, mỗi bé lại ở với bà nội và bà ngoại. Con cái xa cha mẹ là một sự thiệt thòi rất lớn mà bất cứ người cha người mẹ thương con nào cũng chẳng thể nguôi lòng. Và vì anh đã xác định cùng em đi suốt quãng đời còn lại nên chị tin rằng anh cũng sẽ mong mỏi khi em hiểu và chia sẻ được cùng anh nỗi khổ tâm ở trong lòng.
Tại sao em lại sợ những điều mà em nói ra ở phía trên. Tình cảm cha con không thể đem so sánh với tình cảm vợ chồng và chắc chắn dù là con chung của các em hay con riêng của anh thì anh sẽ đều thương yêu như nhau. Em giờ cũng đã làm mẹ, chắc chắn em cũng sẽ mong muốn những điều tốt đẹp nhất đến với các con của em, vậy thì nhìn nhận lại em thấy hai bé con riêng của chồng có đáng thương không? Ngay từ đầu khi em tự nguyện đến với anh thì em cũng sẽ phải lường hết những tình huống như thế này sẽ xảy ra rồi, và nếu là một người có trái tim bao dung, nhân hậu và thương yêu chồng thì có khi chính em mới là người nên đề xuất về việc đón các cháu về đây ở cùng.
Em nghĩ sao khi chồng em ở đây hạnh phúc với gia đình riêng của mình còn hai đứa con thơ ở quê chịu thiệt thòi đủ đường, vậy trong lòng chồng em có cảm thấy thoải mái được không? Những sự lo lắng của em là điều khó tránh khỏi nhưng nếu em thương yêu các cháu thì ngay cả chính bản thân em sau này cũng sẽ được hưởng sự báo hiếu đền đap từ các cháu. Chẳng có sự thật nào che giấu mãi được mà người cần biết nhất là em và bố mẹ em cũng đã biết được sự thật rồi. Đừng vì một chút tự ái, sĩ diện của bản thân mà đẩy người em thương yêu và hoàn cảnh khổ tâm, khó xử.Em hãy luôn nhớ đứng trước 1 câu chuyện, 1 sự việc chỉ cần có góc nhìn khác đi thì em cũng sẽ nhận được kết quả khác rất nhiều, Thay vì lo lắng những điều chưa xẩy ra thì hãy cố gắng hướng tới những điều tốt đẹp nhất ở hiện tại
Chị chúc em có sự suy nghĩ thấu đáo và là một người vợ, một người mẹ em nhé!