"Ăn năn" kể từ ngày vợ cất bước ra đi!
Em lấy vợ được 2 năm, thời gian qua em có cãi nhau với vợ và nói những lời xúc phạm cô ấy, rồi em cũng đã đánh vợ 2 lần. Lúc vợ em bỏ đi, em không hề nói hay cãi nhau gì với cô ấy. Cô ấy bỏ đi 1 tuần không về nhà đẻ, mà sau đó 1 tuần mới về nhà mẹ đẻ. Giờ cô vợ em vẫn kiên quyết không về. Em đã nói sai, nhận sai trước bố mẹ cô ấy; nhưng cô ấy kiên quyết vậy. Em phải làm gì ạ? Em đã rất ăn năn. Mong chương trình tư vấn giúp em!

Chào em
Lấy vợ lấy chồng rồi ai cũng mong muốn có được cuộc sống vui vẻ, hạnh phúc, trong ấm ngoài êm. Thế nhưng vì nhiều lý do khác nhau như: lạnh nhạt, vô tâm, mâu thuẫn trong tính cách, không kiểm soát được cảm xúc, ích kỷ… mà nhiều cặp vợ chồng vẫn xảy ra mâu thuẫn, lục đục, thậm chí là ly hôn. Trong câu chuyện của em, dù em chia sẻ chưa nhiều nhưng qua đó tôi cũng cảm nhận được gia đình em tồn tại khá nhiều vấn đề, từ việc cãi vã, xúc phạm nhau, cho đến cả những lần em đánh đập vợ nữa. Tôi không biết nguyên nhân mâu thuẫn là gì nên cũng không thể đánh giá ai đúng ai sai ở trong mối quan hệ của vợ chồng em; nhưng nếu mỗi lần cãi vã em lại nặng lời, xúc phạm, thậm chí là đánh đập vợ thì đó là điều không nên. Đánh đập vợ được xem là hành động vũ phu, vi phạm đến cả pháp luật nữa. Thế nên, sau tất cả mong em có thể rút ra bài học cho bản thân. Nếu có thể được thì bù đắp trong mối quan hệ với vợ, còn không thì em cũng nên thay đổi ở tất cả các mối quan hệ về sau em có được.
Có lẽ lúc này em đang cảm thấy thắc mắc vì thời điểm vợ em bỏ đi hai vợ chồng không hề cãi vã hay nói nhau câu gì. Vậy không biết rằng thời gian hai vợ chồng em có mâu thuẫn là kéo dài suốt 2 năm từ thời điểm hai em kết hôn hay mới xảy ra trong thời gian gần đây? Trước khi cô ấy bỏ đi thì tình cảm, mối quan hệ giữa hai vợ chồng em như thế nào? Có thân mật, vui vẻ với nhau hay vẫn căng thẳng với nhau từ những mâu thuẫn trước đó? Thực tế, quyết định ly hôn thường không phải là những quyết định nông nổi, nhất thời mà đã là một quá trình âm ỉ với những ấm ức, mệt mỏi, chán chường, bất lực trước đó. Em có thể xem vợ em có nằm ở trong trường hợp này hay không? Đó chính là cách để em hiểu rõ vấn đề giữa hai vợ chồng em và có cách giải quyết phù hợp.
Em nên nhớ rằng trong cuộc sống vợ chồng, nếu có được sự ủng hộ, vun vén từ bố mẹ, anh chị em, bạn bè xung quanh là một điều rất tốt; nhưng quan trọng nhất vẫn là hai vợ chồng với nhau. Việc vợ em bỏ đi những không dám cả về nhà ngoại cho thấy cô ấy đang thực sự mệt mỏi, bất lực trước mọi thứ. Vậy, thời gian có lẽ là điều cần thiết với cả em và vợ lúc này. Thời gian để cân bằng lại cảm xúc, nhìn nhận lại mối quan hệ của hai người trong thời gian qua, xem xét giới hạn chịu đựng của mình ở đâu và cân nhắc xem có còn cơ hội nào trong cuộc hôn nhân này nữa hay không? Thời điểm này em đừng vội thúc giục vợ em phải về với em hay phải đưa ra quyết định gì? Sự thúc dục của em hoặc là sẽ khiến vợ em cảm thấy sợ hãi, không được tôn trọng; hoặc có về thì hai vợ chồng em cũng sẽ lại có mâu thuẫn mà thôi vì hai người chưa đủ thời gian nhìn nhận và tìm ra hướng thay đổi. Thay vì vậy, em hãy dùng quãng thời gian này để thay đổi bản thân, quan tâm đến vợ, gia đình vợ nhiều hơn; thành tâm xin lỗi và cho cô ấy thấy được em sẽ thay đổi thực sự. Sau đó hai vợ chồng nói chuyện lại với nhau, nếu được cho nhau cơ hội và lên kế hoạch cùng nhau thay đổi. Còn đến cuối cùng nếu vợ em không muốn quay lại nữa thì em cũng chỉ còn cách chấp nhận và tôn trọng quyết định của cô ấy mà thôi. Một người đã dứt khoát cất bước ra đi thì người còn lại có níu kéo cũng chỉ là vô nghĩa mà thôi.
Chúc em mọi điều tốt đẹp!