Sinh con xong bỗng dưng chán chồng...
Em và chồng kết hôn gần 2 năm và có chung một bé trai. Từ lúc sinh đến giờ em đều ở nhà mẹ em, chồng em rất ít khi lên thăm, nếu lên thì lên 1, 2 hôm lại về ngay. Em cũng có nhiều khi hỏi chồng: lúc em cần thì anh ở đâu, lúc con đau ốm, con khóc thì ai chăm cho em? Chồng em chỉ mãi nói một câu anh bận kiếm tiền.
Trước lúc em sinh thì tình cảm vợ chồng vẫn bình thường; nhưng kể từ lúc em sinh thì em chỉ cảm thấy chồng em rất phiền phức, không muốn tiếp xúc, chỉ toàn cảm thấy những khuyết điểm và việc sai xấu mà chồng em làm không hề thấy được ưu điểm gì.
Bác sĩ tư vấn giúp em với ạ!

Chào em!
Cửa sổ tình yêu cảm ơn em đã gửi gắm lời tâm sự của mình về cho chương trình. Đọc thư em, tôi hiểu rằng em đang cảm thấy không thoải mái vì từ khi sinh con, em luôn nhìn thấy những khuyết điểm, sai xấu của chồng, và “tự nhiên” thấy chồng mình trở nên phiền phức. Có lẽ, em cũng chẳng mong muốn điều này; nhưng khổ một nỗi là em chẳng biết vì sao em lại trở nên như vậy và làm như thế nào để thay đổi tình hình hiện tại.
Em thân mến! Phụ nữ trong thời kỳ mang thai và sinh con là khoảng thời gian nhạy cảm nhất vì có rất nhiều sự biến đổi về tâm sinh lý, cũng như về cuộc sống khi mà có thêm một đứa con. Ở thời điểm này, thường chúng ta cần rất nhiều sự quan tâm, chăm sóc, động viên, hỗ trợ từ mọi người xung quanh, nhất là người chồng đầu ấp tay gối của mình. Tuy nhiên, trong hoàn cảnh của em, em có chia sẻ rằng, từ lúc sinh con thì em về nhà mẹ ở, chồng ở nơi khác, ít khi lên thăm mẹ con em, mà khi lên thăm thì chỉ một vài hôm là về.
Em có góp ý với chồng nhưng anh ấy lại nói rằng anh ấy bận kiếm tiền. Liệu có phải vì thiếu thốn tình cảm, sự quan tâm, thấu hiểu của chồng nên em mới trở nên không thoải mái, không hài lòng về cách ứng xử của chồng; thậm chí là dễ tủi thân vì một mình vò võ nuôi con giống như con là của một mình em vậy. Vì chẳng thể thay đổi chồng, bởi lý do anh ấy đưa ra là bận kiếm tiền để lo cho vợ con thì cũng không phải là không chấp nhận được; nhưng những ức chế trong lòng lại không có cách nào giải tỏa nên tự trong vô thức em phản ứng bằng việc chỉ nhìn thấy những khuyết điểm và việc sai xấu của anh ấy chăng?
Nếu quả thực là như vậy thì có lẽ em nên dành thời gian nhìn nhận lại mối quan hệ của hai vợ chồng. Bởi người ta vẫn thường quan niệm rằng người phụ nữ là người giữ lửa cho cuộc hôn nhân. Người đàn ông đôi khi vô tâm, chẳng hay để ý nhiều; nhưng nếu mình đã ý thức được điều đó thì mình cần có những hành động cụ thể để thay đổi anh ấy, thay đổi mình và thay đổi mối quan hệ giữa hai vợ chồng hiện tại. Đó có thể là một cuộc nói chuyện rõ ràng, thẳng thắn với anh ấy để chia sẻ những cảm xúc, những mong muốn của em. Em có thể cố gắng thông cảm cho gánh nặng kiếm tiền của anh ấy; nhưng đồng thời cũng góp ý để anh ấy sắp xếp thời gian dành cho gia đình; bởi tiền quan trọng, sự nghiệp quan trọng; nhưng vợ con, gia đình cũng quan trọng không kém. Đừng để đến khi quay đầu nhìn lại và phải nuối tiếc điều gì.
Bên cạnh đó, bản thân em cũng phải nỗ lực tìm niềm vui từ nhiều nguồn khác nhau, đó có thể là từ con cái, từ người thân, bạn bè hay những sở thích của mình để có suy nghĩ thoáng rộng hơn và không quá khắt khe trong cách nhìn nhận về chồng mình. Hoặc khi hết thời gian ở cữ, con cứng cáp một chút rồi thì em cũng có thể cân nhắc để hai vợ chồng được về sống cùng nhau. Trước hết là để anh ấy cũng có thể chia sẻ trách nhiệm nuôi con, tránh ỷ lại vào bố mẹ. Đồng thời hai vợ chồng cũng có cơ hội để bồi đắp tình cảm em nhé!
Chúc gia đình em hạnh phúc!