Sống trong sợ hãi và tiêu cực vì bị chồng nghiện đánh đập, ghen tuông...
Em xin chào chương trình.
Em và người ấy chưa kết hôn và có một con trai chung, giờ cháu đang học lớp 1. Người ấy hơn em 15 tuổi. Em năm nay 32 tuổi và em đã trải qua một cuộc hôn nhân, còn người ấy thì chưa. Hồi mới quen, em luôn có cảm giác được che chở và bao bọc. Nhưng từ khi em có bầu, thì em mới biết được người ấy là người thích uống bia rượu. Cứ mỗi lần như vậy là về hắt hủi, đánh em.
Khi con trai em được khoảng 1,5 tuổi thì người ấy tái nghiện ( trước đó đã từng cai được 9 năm). Bỏ nhậu nhẹt thì lại rủ bạn nghiện về nhà. Vẫn đánh chửi em, luôn nói em cặp bồ, mặc dù em không có. Em đã nhiều lần bế con trốn đi nhưng người đó lại gọi điện nhắn tin, xin lỗi rồi hứa, được tháng lại đâu vào đấy. Giờ con em mới học lớp 1 được hơn tháng, em phải làm gì đây.
Em sống trong sợ hãi và tiêu cực. Em đi đâu 30 phút đến 1 tiếng là về lại tra hỏi. Đi chợ về chậm hơn ít phút cũng nói em này kia. Điện thoại thì kiểm soát. Xin cho em lời khuyên qua thư với ạ. Vì em ít khi cầm điện thoại, ít khi được gọi cho bố mẹ, anh em vì em sợ người đó nghi ngờ rồi tra hỏi em. Em thực sự mệt mỏi mà con em mới vào lớp 1. Em về mẹ đẻ không được vì anh ta bắt con. Rất mong được chuyên gia hỗ trợ ạ.

Chị chào em. Chuyên gia trang www.cuasotinhyeu.vn rất chia sẻ với em về những nỗi khổ tâm mà em đang phải trải qua khi sống với một người đàn ông luôn thích kiểm soát, hoài nghi em, thậm chí còn nghiện ngập. Ở trong hoàn cảnh này, chắc chắn là em sẽ ngột ngạt, ức chế và khổ tâm vô cùng.
Em cũng đã từng lở dỡ một lần đò. Hồi mới yêu người đàn ông này, những tưởng em đã tìm được một bến đỗ bình an, nhưng rồi em lại tiếp tục đối mặt với những cay đắng, xót xa. Về mặt luật pháp, các em không phải là vợ chồng, anh ấy cũng không được phép kiểm soát, bạo hành em. Về mặt tình cảm, em cũng tin tưởng người ấy để trao thân gửi phận, nhưng rồi thứ mà người ấy mang lại cho em lại hoàn toàn trái ngược với những mong muốn của em. Ngay cả việc em gọi điện về nhà cho gia đình em cũng không dám, đi ra ngoài cũng bị hạn chế thời gian, vậy có khác gì em đang bị giam lỏng và mất hết sự tự do. Nếu em cảm thấy quá bất ổn thậm chí lo lắng đến sự an toàn của bản thân và con thì em nên tìm đến sự trợ giúp của người thân, của pháp luật em nhé
Em đã từng mạnh mẽ dứt khoát nhưng rồi em vẫn mủi lòng để quay trở về. Điều gì lại khiến cho em trở nên yếu đuối đến như vậy? Chỉ nên tha thứ cho những người biết sửa sai chứ không phải dánh cho người không xứng đáng đâu em. Còn con trai của em nữa, cháu cần được lớn lên trong một môi trường lành mạnh. Em có lo sợ một ngày nào đó những hình ảnh tệ hại của chồng em và đám bạn kia sẽ ập vào mắt của bé không? Đừng nên đầu độc tâm hồn trẻ thơ bằng những thứ ăn chơi sa đọa, bằng những trận đòn, mắng nhiếc mà người ấy đối xử với em.
Em còn trẻ và em có nghĩ em phải đáng chôn vùi bản thân trong một cuộc sống không lối thoát như thế này không? Mong rằng em hãy thật mạnh mẽ vì bản thân em và bản thân cháu bé. Chúc em mạnh khỏe, bình an!