Tính "lăng nhăng" là bản chất, anh không bỏ được đâu...
Em chào chương trình! Hai vợ chồng em kết hôn được 5 năm và có 1 cháu năm nay được 3 tuổi. Khoảng 2 năm trước chồng em ngoại tình bị em phát hiện thì anh ấy xin lỗi và hứa không tái phạm nữa. Nhưng thời gian gần đây em biết chồng em vẫn có bồ bên ngoài, em nói thì anh ấy nói là tính anh lăng nhăng không bỏ được.
Ngoài việc có bồ thì anh vẫn thương mẹ con em,mỗi tháng vẫn đưa tiền lương đầy đủ, chăm lo cho con còn nhiều hơn cả em. Bây giờ em phân vân quá không biết phải như thế nào vì em không thể chấp nhận chồng em không chung thuỷ. Mong chương trình chỉ dẫn cho em. Em cảm ơn chương trình.

Chào em!
Bất cứ người vợ nào khi biết được chồng ngoại tình cũng đều cảm thấy đau khổ, tổn thương và khó lòng chấp nhận nghịch cảnh này. Lúc này đây chắc hẳn trong lòng em rất rối bời và không biết đâu là hướng đi cho cuộc hôn nhân hiện tại. Thế nhưng hơn lúc nào hết em cần bình tĩnh, sáng suốt và lý trí để cảm nhận xem bản thân muốn gì, có thể làm gì và giới hạn chấp nhận của mình đến đâu.
Tâm lý chung của rất nhiều nam giới Việt Nam cho rằng ngoại tình ở đàn ông là có thể chấp nhận. Đối với họ ngoại tình là hành động thể hiện bản lĩnh đàn ông, kinh nghiệm tình trường, khả năng đào hoa của mình. Thế nhưng vấn đề này liên quan đến định kiến giới. Bởi từ xa xưa về vấn đề “trọng nam kinh nữ” đã khiến một bộ phận nam giới cho rằng việc làm đó không quá nghiêm trọng hoặc phụ nữ nên chấp nhận điều này. Đó có thể cũng là lý do mà chồng em đưa ra với mong muốn em chấp nhận tính cách lăng nhăng khó bỏ của chồng. Với điều này em sẽ cần xem xét ở hai khía cạnh là trách nhiệm của chồng và mức độ chấp nhận của em.
Thứ nhất là về tính trách nhiệm của người chồng:
Thông thường khi ngoại tình, rất nhiều người biện minh rằng rằng họ đang tìm một thứ mà họ đang khao khát, những thứ vợ mình không thể làm được hay có được. Rõ ràng người đàn ông khá tham lam, họ coi việc ngoại tình là điều rất bình thường. Anh ấy không ý thức “ thói lăng nhăng của mình” đang gây tổn hại nghiêm trọng đến tâm lý của em. Khi chồng em đang tán tỉnh người khác chính là lúc anh ta chia sẻ về thể xác và tâm hồn tình cảm. Một câu hỏi được đặt ngược lại rằng: nếu em cũng làm vậy thì anh ta sẽ cảm thấy như thế nào? Hoặc những người con lớn lên biết bố như vậy thì con có thể coi bố là tấm gương để các con noi theo?
Thứ hai là về mức độ chấp nhận của em:
Chắc hẳn lúc này em đang đặt ra câu hỏi: Làm thế nào để anh ấy quay trở về với gia đình? Đây là một câu hỏi mà rất nhiều người phụ nữ trong hoàn cảnh của em thắc mắc, thế nhưng người tìm lời giải không chỉ có một mình em. Chương trình đặt câu hỏi ngược lại với em rằng: nếu anh ấy không thay đổi thì em có chấp nhận người chồng như vậy hay không?
Em à! Hãy thử xem xét từ trước đến nay phản ứng của em với hành vi ngoại tình của chồng đã đủ mạnh mẽ và kiên quyết hay chưa? Đã bao giờ em đặt anh ấy đến lựa chọn giữa gia đình và mối quan hệ ngoài hôn nhân? Em đã nhờ đến sự tác động của người thân, họ hàng để chồng thay đổi? Tâm lý cam chịu của người vợ, đôi khi sẽ khiến người chồng cảm thấy việc làm của mình là bình thường và không nhận ra đó là một sai lầm. Vậy em sẽ chờ đợi điều này đến khi nào? Đừng hi vọng sự im lặng, và chờ đợi thay đổi từ chồng sẽ giúp anh ấy vượt qua cơn “say nắng”, bản tính lăng nhăng của mình. Thậm chí điều đó có thể không bao giờ xảy ra.
Vì vậy, nếu muốn anh ấy thay đổi em có thể bắt đầu từ chính bản thân em trước. Đó có thể là sự trao đổi thẳng thắn về mong muốn, giới hạn chịu đựng của bản thân để anh ấy hiểu và tôn trọng em hơn. Bên cạnh đó em cũng có thể chủ động thể hiện tình yêu thương của mình đối với chồng. Đó có thể là sự quan tâm, sự chu đáo, những lời nói ngọt ngào đến chồng…đôi khi đó là thứ anh ấy cần ở người vợ của mình. Yêu bản thân cũng là cách giúp người khác nhận ra rằng em rất đáng để yêu, đó có thể là sự thay đổi về tâm lý, bớt căng thẳng, càu nhàu, dành nhiều thời gian chăm sóc sắc đẹp, mua sắm quần áo để bản thân đẹp hơn, chỉn chu hơn trong mắt chồng.
Mặt khác em cũng cần xem xét đến việc thể hiện thái độ rõ ràng với chồng trong chuyện anh ấy biện minh “do sự lăng nhăng”, đó là thái độ vô trách nhiệm với gia đình cũng như xét về mặt đạo đức điều đó rất khó để chấp nhận. Vì vậy nếu anh ấy muốn giữ gia đình của mình thì anh ấy phải lựa chọn từ bỏ những thú vui tán tỉnh các cô gái khác. Nếu em thể hiện tình yêu thương, bao dung đến chồng không giúp anh ấy thay đổi thì mọi chuyện còn lại phụ thuộc vào việc em có chấp nhận chuyện này hay không? Có lẽ khi đặt ra vấn đề này em cảm thấy rất khó khăn: nào là gia đình, con cái, tài chính, danh dự, lòng tự trọng…Tất cả những điều đó khiến em bị rơi vào mớ bòng bong không lối thoát. Nhưng hãy cố bình tĩnh lại, xem xét về mong muốn của bản thân để đưa ra quyết định cho mình em nhé.
Chúc em những điều tốt lành nhất!