Bạn cùng bàn luôn là "người đặc biệt" trong đời học sinh
Xin chào ạ.
Em năm nay học lớp 11. Bàn em ngồi trên lớp là bàn 3 người, em ngồi trong góc, có một bạn ngồi chính giữa và bạn nam em thích ngồi ngoài cùng. Mới đầu vào năm học thì em được xếp ngồi bên nó (lúc đó bạn ấy ngồi chính giữa), hồi cấp 2 nó học bên cạnh lớp em nên em cũng có biết tên của nó, em là người hướng ngoại nên bắt chuyện trước, qua cách nói chuyện thì em thấy nó khá kiệm lời, ít nói, em thì chỉ thích những đứa nhây, lầy nên đương nhiên không có tình cảm.
Đến hơn nửa học kì 1, nó tự nhiên kết bạn nick facebook của em rồi bắt đầu nhắn tin, em bất ngờ vì bình thường nó có nói chuyện với em đâu mà bữa nay nó nhắn tin với em nhiều thế, cứ kết thúc chuyện này thì nó lại nói sang chuyện khác, cứ như thế, máy em cứ rung tin nhắn của nó hoài, đến khi em nói mấy em hết pin nó mới không nhắn nữa thôi, lên trường thì nó cũng vậy, chả nói chuyện với em, nhưng em có để ý mỗi khi em nằm xuống bàn là nó lại quay sang nhìn em, đến khi em quay lại hướng nó thì nó lật đật nhìn lên trên bảng như chưa có gì xảy ra, em về nhà nhắn tin hỏi:
"Ê"
"Gì, sao nay nhắn với tao trước vậy" (bình thường là nó nhắn cho em trước)
"Mày có phải là thằng ... (em xin giấu tên bạn này ạ) không thế?"
"Điên à, tự dưng hỏi câu đó vậy"
"Thấy ở trường mày đâu có nói chuyện với tao đâu mà về nhà là nhắn tin lắm thế"
"Tại ở trường không nghĩ ra chuyện nói"
"Ờ" .....(đoạn sau là nó nhắn tin nói đủ thứ chuyện với em) Chuyện cứ như thế đến cuối năm học, lúc đó thi xong rồi nên bọn em ngồi chơi, em đang cười thì thấy thằng đó nằm trên ghế nhìn em, em nhìn lại thì nó lấy tay che mắt giả vờ như đang ngủ. Nó cứ như thế đến bây giờ.
Em muốn hỏi chương trình là bạn ấy có thật sự thích em hay chỉ là trùng hợp ạ Mong chương trình không đăng lên lên truyền hình ạ.

Chào em, câu chuyện của em thật dễ thương, dễ làm cho người ta nhớ lại những tình cảm hồn nhiên, trong sáng của thời học sinh cấp 3 vậy.
Ai qua tuổi học trò đều có những kỷ niệm bắt đầu từ những câu chuyện làm quen, nhắn tin riêng cho bạn ngồi kế bên hay bạn học, rồi khi mình quan tâm tới nhau thì cũng hay để ý nhau, nên bất kỳ hành động hay ánh mắt nào của người ấy cũng đều dẫn dắt chúng ta đến cảm xúc bâng khuâng, xao xuyến.
Em thân mến. Khi mến ai đó thì ta thường có xu hướng thích trò chuyện với người ấy, đây cũng là nhu cầu chia sẻ, giao tiếp bình thường của mỗi chúng ta. Nên câu chuyện qua lại mỗi ngày của em và cậu ấy cũng thật dễ hiểu, chỉ có điều trong mối quan hệ bạn học đó có xen lẫn một chút rung động “khác giới”. mà lần đầu mình cảm nhận được. Sự “rung rinh” lần đầu nay này đôi lúc chúng ta lầm tưởng nó trên tình bạn. Nhưng thực chất nó vẫn làm tình cảm trong sáng của tuổi học trò thôi em à.
Chị nghĩ rằng, thời điểm này là thời điểm khá quan trọng để các em chuẩn bị cho định hướng nghề trong tương lai, nghĩa là ta sẽ biết việc nào quan trọng hơn đúng không? Nếu 2 em dành quá nhiều thời gian cho việc nhắn tin sẽ ảnh hưởng tới việc học, điều này khó có thể giúp tình bạn của 2 em đi lên được.
Em thân mến, mỗi chúng ta đều có những kỷ niệm tuổi học trò, để rồi hình thành những cảm xúc rất thú vị. Những cảm xúc ấy thường làm cho chúng ta cảm thấy vui hơn, phấn chấn hơn, nhưng nếu biết cách biến cảm xúc ấy thành động cơ cùng nhau phấn đấu thì rất tốt, nhưng nếu để cảm xúc ấy chi phối quá nhiều về thời gian cũng dễ làm ta mất phương hướng, tác dụng ngược lại phải không em?
Chị chúc em học tốt và có một tình bạn đẹp mãi mãi.