Bạn đã quay về với người cũ rồi nên tớ sẽ "ngừng" thích bạn.
Chuyện là: em mới vào lớp 10, rồi em thích một bạn cũng lớp. Ban đầu, em không muốn tình cảm phát triển hơn vì bạn ý đang có người yêu tại thời điểm đó, nhưng hai bọn em nhắn tin qua lại vài lần, nó càng làm em có tình cảm với bạn ý. Rồi một ngày bạn ý chia tay người yêu, thực sự trong lòng em đã chờ tin này khá lâu rồi cho nên khoảnh khắc ấy em cực kì phấn khích. Rồi trong khoảng thời gian bạn ý chia tay người yêu, em và bạn ấy nhắn tin rất nhiều luôn ấy. Tình cảm trong em thì ngày càng lớn dần đến nỗi em còn không kiểm soát được, bọn em như kiểu sắp yêu nhau rồi ấy.
Nhưng vào một ngày rất bình thường, em thấy bạn ấy đi cùng người bạn gái cũ, khi đó em phải giả vờ bình tĩnh để kìm nén cảm xúc. Khi về nhà em cố gắng không tin vào điều em đang nghĩ trong đầu, cố gắng đánh lừa bản thân, nhưng đến khi thông tin đó đã chắc chắn thì em đã khóc rất nhiều, suốt một buổi sáng em chỉ ngồi khóc thôi, và em quyết định ngừng thích bạn ý. Nhưng tình cảm đâu thể nào nói hết là hết mà bạn ý còn học chung lớp với em, em thực sự mệt mỏi rồi. Vấn đề là bạn ý vẫn chủ động nhắn tin với em, em chưa một lần chủ động nhắn tin với bạn vì em nghĩ rằng bạn đã có người yêu thì không nên sân si nhiều ý ạ. Nhưng bạn ý nhắn tin cho em, rồi em lại trả lời, rồi bọn em lại nói chuyện mà như thế tình cảm lại ngày càng lớn. Em nên làm gì bây giờ ạ?

Chị chào em.
Chị rất hiểu cảm giác hi vọng rồi thất vọng nó hụt hẫng và buồn bã như thế nào. Nhưng buồn nào rồi cũng qua em ạ, và chị tin rằng một thời gian ngắn nữa thôi là em sẽ ổn thôi mà.
Em biết đấy, tình yêu tuổi học trò sáng nắng chiều mưa, bởi thế mà bạn ấy cứ chia tay rồi lại hàn gắn, giận dỗi rồi lại vui tươi. Giờ em cũng nhìn thấy thực tế là bạn ấy và người yêu quay lại với nhau, và mọi thứ cũng quay trở về thời điểm như lúc đầu em biết được tin bạn ấy có bạn gái. Nhưng nếu như cứ tiếp diễn tình cảm đơn phương như thế này, cứ tiếp tục nhắn tin gọi điện và gieo hi vọng thì bản thân em sẽ càng buồn hơn rất nhiều đấy.
Chị cũng rất đồng tình với suy nghĩ của em, đó là không chủ động liên lạc với bạn ấy, cũng xác định “buông”. Còn việc bạn ấy cứ nhắn tin với em, thì em cũng có thể lựa những tin nhắn để trả lời, ví dụ như tin nhắn liên quan đến việc học, hoặc viện lý do em đang bận gì đó, lý do bố mẹ em không đồng ý cho em nhắn tin với bạn bè nhiều để dành thời gian cho việc học. Và cách tốt nhất giúp em quên được bạn ấy, đó là em nên tập trung vào học tập, chơi với các bạn khác, nghe nhạc, đọc sách, tập thể dục thể thao…Khi em muốn quên, không muốn nhớ đến nữa thì chị tin là em sẽ làm được điều đó thôi.
Mà em biết đấy, tình yêu tuổi học trò thường mang lại khá nhiều những phiền toái nhiều hơn so với những gì các em sẽ nhận được. Mỗi khi giận dỗi lại ảnh hưởng đến tâm trạng, mà ảnh hưởng đến tâm trạng thì đương nhiên sẽ ảnh hưởng đến việc học hành, một minh chứng rõ ràng là hôm vừa rồi em đã bị trải qua cảm giác đó rồi đấy. Thà rằng cứ làm những người bạn tốt của nhau, không hi vọng, tự nhủ với bản thân là “không có tình cảm gì cả” thì em sẽ cảm thấy thoải mái, vui tươi hơn rất nhiều. Cứ xác định hướng đi như vậy cho nhẹ nhàng em nhé.
Chị chúc em học tập tốt và gặp được nhiều người bạn tốt trong cuộc sống!