Bước về ánh sáng để bóng tối khuất dần sau lưng
Xin chào chương trình Cửa Sổ Tình Yêu, em muốn nhờ chương trình tư vấn cho em về tình trạng của bản thân hiện giờ.
Em hiện giờ đã 25 tuổi và đã có gia đình, lúc nhỏ tuổi em bị cậu và anh trai ruột x.âm hai, lúc đấy em chưa biết gì nên không dám nói cho ai, đến lớn rồi em mới hiểu việc đó, em vẫn nhớ mãi đến tận bây giờ. Kể từ khi nhận biết thì em bắt đầu giữ khoảng cách với những người đó. Mẹ em thường nói sao hai anh em của em không còn thân thiết như lúc nhỏ, mẹ đâu biết chuyện gì đã xảy ra với em. Nhiều lúc em muốn nói tất cả với mẹ để mẹ thông cảm với em, nhưng chắc mẹ không tin em đâu, mẹ em bảo thủ lắm. Em rất mệt mỏi khi phải giả vờ như không có chuyện gì để gia đình yên ổn. Em luôn mặc cảm về bản thân, em sợ sau này không ai chấp nhận cưới em vì chuyện đó. Em rất hận những người đã hại đời em, em nghĩ em không nên có mặt trên đời này. Và người chồng hiện tại của em đã thông cảm khi nghe em kể ( về một nửa sự thật, em giấu không nói ra anh trai, em sợ chồng em sẽ không chấp nhận được).
Bọn em đã có một con trai nhưng con em bị tật đầu nhỏ nên chậm hơn bạn bè, cũng may nó không là con gái, nếu không em sẽ lo lắng cho nó đến điên mất. Rồi gia đình nhỏ của em cũng rạn nứt vì chồng em ngoại tình, em đã từng nghĩ đến chuyện từ bỏ cuộc sống này, nhưng em đã cố gắng cho đi một cơ hội vì chồng em ăn năn. Và hiện tại em đang cố gắng từng ngày, để quên đi và sống vì con, cũng đã 3 năm kể từ ngày đó. Có những lúc buồn em suy nghĩ sao cuộc đời em toàn gặp chuyện đen tối, em càng cố quên thì lại càng nhớ. Em có nên nói hết tất cả với mẹ em không? Và nói bằng cách nào? Em nghĩ sau khi nói chắc không thể sống chung nhà với ai nữa. Mong chương trình tư vấn giúp em, em cảm ơn rất nhiều.

Em thân mến!
Trước tiên cảm ơn em đã tin tưởng và thổ lộ những góc khuất trong cuộc sống của em về chương trình. Chúng tôi rất cảm thông về những điều đã xảy ra với em ở trong quá khứ.
Câu chuyện ngày bé xảy ra với em là một điều thật đáng tiếc. Chắc rằng anh trai em lúc đó cũng chưa đủ khôn lớn để hiểu biết, nhìn nhận mọi chuyện. Đây cũng có thể là những thiếu xót của cha mẹ trong việc theo dõi và giáo dục giới tính khi con cái bước vào giai đoạt phát triển giới tính. Dù sao chuyện cũng đã qua rất lâu rồi, tôi tin rằng đằng sau sự việc đó anh trai em và người họ hàng kia cũng nhận thấy sự sai trái và đã không lặp lại hành vi đó nữa. Anh em ruột thịt cũng chẳng thể nào tránh mặt nhau được mãi, cùng cha mẹ sinh ra nên “một giọt máu đào hơn ao nước lã”. Những chuyện không vui cứ lưu giữ chỉ để thêm đau lòng, cuộc sống là hiện tại và tương lai em ạ. Chúng ta có sướng hay khổ đều do bản thân mình, với nhiều người để có một cuộc sống "bình thường" họ còn phải nỗ lực rất nhiều để vượt qua nghịch cảnh. Vậy nên em hãy biết "trân trọng sự sống" mà cha mẹ dành cho mình em nhé.
Việc có nói với mẹ hay không tôi cho là lúc này không còn ý nghĩa nữa, lúc này mẹ em chắc cũng đã nhiều tuổi rồi, em và anh trai đều đã là người trưởng thành và đã có cuộc sống riêng nên giờ không phải lúc mang những câu chuyện như vậy ra để mẹ phân xử, phán xét. Nếu là ở thời điểm đó thì tôi khuyên là nên nói để mẹ hiểu để giúp em vượt qua những vấn đề em gặp phải sau chuyện đó và mẹ cũng nên biết để dạy bảo, giáo dục anh trai em và người kia để những sai lầm không được phép tái diễn, nhưng có rất may là chuyện đó cũng không lặp lại.
Mặc dù chồng em đã từng lầm lỗi nhưng nhìn vào thái độ ăn năn, biết lỗi của chồng, cũng xứng đáng được tha thứ và trao cơ hội em à. “Đánh kẻ chạy đi, không ai đánh kẻ chạy lại”, điều đó sẽ tốt hơn nhiều so với những suy nghĩ dại dột, vừa thiệt thòi cho bản thân, cho gia đình và cho con các em. Hơn nữa, tôi cũng nhận thấy nhiều điểm tốt của chồng em khi thương cảm cho chuyện đã xảy ra trong quá khứ của em. Có một người chồng đồng cảm với mình không phải là dễ dàng, em nên trân trọng điều đó. Con người nhân vô thập toàn nên cũng đừng vì một sai lầm mà xóa bỏ đi những điều tốt đẹp các em đã và đang có với nhau.
“Khi ta bước về phía ánh sáng thì bóng tối sẽ khuất dần sau lưng”, đó là điều mà tôi muốn nhắn gửi tới em. Đừng chỉ nhìn những điểm không vui mà hãy hướng về những điều tốt đẹp mà các em đang cùng nhau xây đắp, cuộc sống của em bây giờ tốt hay xấu phụ thuộc vào chính bản thân em, gia đình nhỏ của em chứ không còn phụ thuộc vào ai khác cho dù là cha mẹ hay anh trai mình em nhé. Hãy mạnh mẹ như em đã từng nhé, chúc em bình an.
Thân ái