Chị hai bỏ nhà đi thì được, còn con mẹ lại chẳng cho đi chơi
Xin chào chương trình ạ.
Em tên là T.K, năm nay em học lớp 9. Em luôn chất vấn trong đầu là tại sao mẹ và chị hai không cho em đi chơi với bạn bè? Từng có một thời chị hai em đã bỏ nhà đi, thì tại sao đến bây giờ em lại bị cấm túc không được đi đâu hết. Em cũng luôn thấu hiểu cho mẹ và chị, nhưng em thấy bạn bè được đi chơi, em cảm thấy buồn và tủi thân lắm. Em muốn kiếm một người để tâm sự nhưng thực sự rất khó. Em cũng thuộc dạng sợ người lạ và sợ đám đông nên không dám tâm sự với ai.
Em cảm thấy độ tuổi này em không được đi đâu và luôn bị cấm túc. Mong tư vấn cho em để em cảm thấy đỡ tủi thân hơn ạ.


Chị chào em.
Giao tiếp luôn là nhu cầu cần thiết với mỗi người. Khi có người để tâm sự thì nỗi buồn sẽ vơi bớt và niềm vui cũng sẽ được nhân lên. Và nhất là trong độ tuổi ngồi trên ghế nhà trường, chúng ta sẽ rất cần có được những người bạn, được vui vẻ, có những kỉ niệm bên những người bạn thân yêu. Qua những dòng thư ngắn ngủi của em, nhưng chị cũng hiểu được phần nào cảm giác tủi thân, chạnh lòng của em đang trải qua.
Em có biết không, hàng ngày em được đến trường đến lớp đã là một sự may mắn rất lớn đối với em rồi. Có một bài tâm sự của một độc giả gửi về chương trình, bạn ấy đã phải nghỉ học từ lớp 9, em có thể đọc tham khảo để biết rằng em vẫn đang hơn rất nhiều người trong cuộc sống https://www.cuasotinhyeu.vn/tu-van/tam-ly/co-hoi-viec-lam-nao-cho-nhung-....
Trường, lớp là nơi em tiếp xúc, gần gũi với rất nhiều bạn bè. Em nên lựa chọn một trong số những người bạn xung quanh em để là người em thổ lộ tâm tư, suy nghĩ. Còn về việc em sợ đám đông, sợ người lạ có thể là do từ bé em chưa có nhiều cơ hội để trải nghiệm các hoạt động xã hội nên bản thân em vẫn còn rụt rè, nhút nhát. Bên cạnh đó, em có tự ti về khuyết điểm nào đó của bản thân em không? Thực ra có rất nhiều người cũng không tự tin ở chỗ đông người như em đâu, còn nếu sợ hãi quá mức thì em cũng nên xóa cảm giác đó đi, hình thành cho bản thân sự tự tin, thoải mái dần dần em ạ.
Về việc mẹ em không muốn em đi chơi cùng các bạn thì chị nhìn thấy có những lí do như sau: Thứ nhất, trước kia chị em cũng đã từng có những hành động nông nổi. Giờ không rõ chị em đã ngoan ngoãn, biết nghĩ, biết thương bố mẹ chưa nhưng mẹ em cũng lo lắng một ngày nào đó em lại đi theo vết xe đổ của chị, mà hậu quả xảy ra thì chẳng ai biết trước được, nên mẹ cũng rất dè chừng với em. Lí do thứ hai là năm nay em đang bước vào năm học cuối cấp, mẹ muốn em dành phần lớn thời gian vào học hành, bởi kì thi vào cấp 3 có ý nghĩa rất quan trọng. Ở độ tuổi của các em, học tập vẫn là nhiệm vụ trọng tâm hàng đầu. Và chị nghĩ rằng không phải tất cả các bạn khác lớp em đều đi chơi đâu, bởi rất nhiều bố mẹ và các bạn cũng ý thức được vai trò của năm học lớp 9 như thế nào.
Dù các em là con trai hay con gái thì việc giữ gìn bản thân vẫn là điều quan trọng nhất. Xã hội càng ngày càng phát triển và khi các em chưa đủ kiến thức, kĩ năng bảo vệ bản thân thì cũng chẳng thể lường trước điều gì có thể xảy đến với các em. Chị hiểu, đôi khi em sẽ cảm giác cô đơn, nhưng em nên kết bạn, trò chuyện với chính những bạn bè trong lớp, với thầy cô giáo hoặc với chính chị gái hoặc bố mẹ của em. Đó là những người gần bên em và hiểu em nhiều.
Năm học này các em cũng sẽ không có quá nhiều thời gian cho các hoạt động khác, vì thế chị chúc em học tập tích cực, ôn thi tốt và giải trí bằng việc nghe nhạc, làm việc nhà, chạy thể dục, nhảy dây…Mỗi ngày khi thức giấc hãy tự nhủ với bản thân về những điều tốt đẹp sẽ đến với mình, hãy biết ơn vì em đang có một gia đình, khi em vẫn được hưởng một cuộc sống đầy đủ.
Chị chúc em luôn vui vẻ và gặp nhiều may mắn!