Không bắt ép bạn trai phải cưới "chạy bầu", nhưng bạn trai vẫn "chối bỏ".
Em và bạn trai yêu nhau được gần 2 năm. Em phát hiện có thai khi thai được 10 tuần tuổi. Em đã giữ lại thai và không nói cho bạn trai em biết. Đầu tháng 7, bạn trai em mới biết chuyện vì bụng em đã to lên. Em không bắt ép bạn trai phải cưới em, em chỉ dự định cùng bạn trai sinh em bé ra thôi. 1 tuần trước bạn trai bảo em nên nói với mẹ em. Em đã nói với mẹ, em có thai. Và gia đình em đều biết chuyện. Ba mẹ em chỉ muốn 2 bên gia đình gặp nhau nói chuyện rồi ăn uống để biết chuyện và cho 2 đứa sống với nhau như vợ chồng.
Em có nói bạn trai em về nhà nói chuyện với ba em, nhưng anh ấy từ chối và nói có nói gì cũng vô ích, anh ấy sẽ không cưới. Vậy em phải làm gì và nói chuyện với bạn trai em thế nào ạ?

Em thân mến!
Qua chia sẻ có thể cảm nhận được rằng em đang rất buồn vì bạn trai không muốn nói chuyện với ba mẹ em và không muốn cưới em. Điều này cũng làm em rất băn khoăn khi không biết nên làm như thế nào để thuyết phục anh ấy.
Khi yêu ai cũng muốn hết mình với tình yêu đó và có hấp dẫn tình dục cũng là điều dễ hiểu. Tuy nhiên, khi hai em quan hệ với nhau mà không có biện pháp bảo vệ để việc mang thai ngoài ý muốn thì chịu trách nhiệm về việc này là thuộc về cả hai em. Dường như em vẫn muốn con được ra đời và muốn con có đầy đủ cả cha và mẹ. Tuy nhiên, biểu hiện của bạn trai em cho thấy anh ấy đang chối bỏ trách nhiệm, không trân trọng đứa con này dù ba mẹ em đã đồng ý để hai em chung sống với nhau. Hẳn điều này đã khiến em rất buồn và tổn thương khi anh ấy nói những lời như vậy.
Trước những biểu hiện đó, em đã tìm hiểu điều gì lại khiến anh ấy như vậy chưa? Liệu các yếu tố như tuổi tác, công việc, gia đình có tác động đến quyết định của anh ấy? Không biết em cảm nhận như thế nào về tình cảm của bạn trai dành cho em? Em có cảm thấy anh ấy thật sự yêu mình và trân trọng mối quan hệ này? Bên cạnh đó, em nghĩ sao về việc em hoặc ba mẹ thưa chuyện này với gia đình anh ấy? Bởi giờ không chỉ đơn thuần là chuyện tình cảm của hai em mà em đã mang trong mình giọt máu của hai họ.
Tuy nhiên, qua thư cho thấy có một điều mâu thuẫn tồn tại trong chính bản thân em. Một mặt, em nói "em không ép bạn trai phải cưới em, em chỉ dự định cùng bạn trai sinh em bé ra thôi", nhưng mặt khác em lại nói "em có nói với bạn trai về nhà nói chuyện với ba mẹ em" và "anh ấy không cưới". Không biết ý em là gì khi em nói những điều đó? Có phải em thay đổi ý định ban đầu và giờ em muốn hai em làm đám cưới? Dù sao chăng nữa, quan trọng nhất vẫn là quyết định của em và bạn trai. Nếu đó là mong muốn hiện giờ của em và em thuyết phục được bạn trai, như vậy hai em sẽ về chung sống cùng nhau. Khi ấy đứa bé sinh ra sẽ sống với cả cha và mẹ.
Nhưng nếu như anh ấy không thay đổi, em có tiếp tục sinh em bé và nuôi con một mình như dự định ban đầu không? Nếu em vẫn không thay đổi ý định thì em cần xác định tinh thần sẽ làm mẹ đơn thân. Em đã nghĩ đến những khó khăn mà mình phải đối mặt khi làm mẹ đơn thân chưa? Lúc ấy em sẽ khó tránh khỏi cảm giác thiếu thốn cả về vật chất và tình cảm. Cần người ở bên cạnh chăm sóc, giúp đỡ, cần một chỗ dựa tinh thần những lúc em sức khỏe không tốt hay con ốm. Một điều cũng không thể bỏ qua đó là áp lực kinh tế đối với em sẽ nặng hơn khi vừa phải chăm con, vừa lo kiếm tiền. Và hạnh phúc tương sau này, em có những dự định gì? Tuy nhiên, em cũng có thể nhờ sự giúp đỡ của bố mẹ mình trong việc này bởi hẳn bố mẹ nào cũng thương con thương cháu. Bên cạnh đó, em cũng cần có những thỏa thuận nhất định đối với bạn trai và cả gia đình anh ấy nữa về trách nhiệm chăm sóc, nuôi nấng đứa trẻ vì đó cũng là giọt máu của họ.
Em thân mến, lựa chọn như thế nào là hoàn toàn ở em, cân nhắc kĩ lưỡng trước khi đưa ra quyết định cuối cùng. Giữ gìn sức khỏe và tinh thần tốt em nhé!