"Ki cóp" mãi mới "mua trộm" được điện thoại vậy mà bị tịch thu không thương tiếc
Em chào chương trình ạ. Em có một sự việc này rất khó giải quyết, rất mong chương trình đưa ra lời khuyên giúp em ạ.
Em năm nay học lớp 9. Em có mua trộm điện thoại. Một hôm, em bị bố mẹ phát hiện ra nhưng em nói là em mượn của bạn. Nhưng một thời gian sau, em có nói thật ra cho bố mẹ biết là tự em đã mua. Sau khi nghe xong, em bị bố mẹ tịch thu điện thoại. Giờ em không biết nên phải làm thế nào. Rất mong chương trình giúp em ạ.


Cô chào cháu.
Hình ảnh học sinh sử dụng điện thoại di động riêng cũng không phải là hiếm, thậm chí có rất nhiều gia đình cho các con dùng ngay từ khi còn ở lứa tuổi học sinh tiểu học. Mục đích của việc này là giúp cho bố mẹ liên lạc với các con, để hỗ trợ cho việc đưa đón con thuận tiện. Nhưng với các cháu, dường như bạn nào cũng mơ ước có được một chiếc điện thoại chức năng, càng “xịn” càng tốt, và với những bạn chưa có điện thoại thì lại “thèm khát” có được, đôi khi còn về nhà ấm ức nói với bố mẹ vì ghen tị với các bạn. Các cô chú chuyên gia trang tư vấn www.cuasotinhyeu.vn hiểu được những gì cháu đang trải qua.
Cháu biết không, ở thời của cô hay thời của bố mẹ cháu, hiếm hoi lắm mới có bạn có được một chiếc điện thoại đen trắng. Và với tất cả mọi người, ai đi học cũng đều rất vui vẻ, mà thậm chí có rất nhiều bạn. Thời buổi ngày nay, từ nông thôn đến thành thị, rất dễ dàng bắt gặp cảnh người người dùng điện thoại, từ người lớn đến trẻ nhỏ, thậm chí ngồi tụ tập với nhau cũng không rời xa điện thoại, làm cho con người giảm đi sự tương tác với nhau. Bản thân chiếc điện thoại không xấu, nhưng nếu như không biết cách tận dụng nguồn tài nguyên giá trị: tìm tòi tài liệu học tập mà lại lao vào việc kết bạn, tán gẫu trên mạng hoặc truy cập những thông tin không chính thống thì sẽ mang đến những hậu quả không tốt.
Có thể bố mẹ cháu nhìn thấy cháu chưa cần thiết để có một chiếc điện thoại chức năng, trong khi đó ở nhà cháu vẫn có thể mượn máy bố mẹ truy cập mạng hoặc có máy tính để ở nhà rồi. Việc cháu tự ý mua điện thoại có thể bằng tiền cháu được mừng tuổi, bằng tiền cháu làm việc nhà giúp bố mẹ…cũng là điều không nên, bởi vì đó vẫn là những hành động không quang minh chính đại. Qua sự việc này, bố mẹ cũng sẽ cảm thấy lo lắng cho cháu hơn, bởi vì cháu mới 14,15 tuổi nhưng đã hành động như thế này rồi, thì liệu rằng khi cháu đi học, cháu còn giấu diếm bố mẹ chuyện gì nữa. Ở đây có lẽ còn liên quan đến vấn đề niềm tin của bố mẹ dành cho cháu.
Tốt hơn hết, cháu cũng đừng “xin xỏ” bố mẹ về việc sử dụng điện thoại nữa, bố mẹ sẽ biết khi nào cần thiết để đưa cho cháu nếu cháu có những lý lẽ đủ sức thuyết phục bố mẹ rằng cháu cần dùng điện thoại cho việc gì, cháu cũng nên cam kết sẽ chỉ dùng cho những mục đích chính đáng và có thời gian nhất định. Cũng đừng vì chuyện này mà tỏ ra “chống đối” bố mẹ. Cháu nên học cách chuộc lỗi để cho bố mẹ nhìn thấy sự lớn dần lên của cháu, để lấy lại lòng tin và niềm vui của bố mẹ dành cho cháu, bằng cách: chăm chỉ học tập, nghe lời bố mẹ, làm việc nhà, vui vẻ với mọi người trong gia đình…Qua chuyện này, cô cũng rất mong cháu rút ra bài học cho bản thân mình, đó là muốn làm gì cũng cần có sự bàn bạc và thông qua của bố mẹ cháu nhé.
Cô chúc cháu học tập tốt!