Nghĩ đến việc phải thiếu cậu thì cuộc sống của tớ sẽ không còn giá trị gì nữa
Em chào chương trình ạ.
Em là nam giới, năm nay em 17 tuổi và đang học lớp 11. Khoảng thời gian gần đây, em có một cảm xúc lạ khi tiếp xúc với người bạn thân cùng giới. Một vài tuần gần đây, cảm xúc này ngày càng lớn, khiến em khó tập trung vào việc học hành. Cảm giác bồn chồn giống như thiếu đi cậu ta thì mình sẽ không có giá trị gì nữa, mất đi mọi thứ. Làm sao để thoát khỏi cảm giác bồn chồn này ạ?

Cô chào cháu. Cháu đang có một chút vướng mắc về mặt cảm xúc của cháu dành cho người bạn thân cùng giới và cháu mong muốn thoát khỏi cảm giác bồn chồn ấy. Cô chú chuyên gia trang www.cuasotinhyeu.vn sẽ giúp cháu những hướng giải quyết để cháu trở về cuộc sống vui vẻ thường ngày cháu nhé!
Từ trước đến nay, cháu đã bao giờ trải qua cảm giác tương tự này chưa, đối với người bạn cùng giới hay khác giới khác, hay đây là lần đầu tiên cháu cảm thấy trái tim của cháu bắt đầu lên tiếng. Và theo cháu nguyên nhân nào khiến cho cháu bỗng dưng xuất hiện điều này: Do bản thân cháu tự thấy thế hay do bạn ấy bắt đầu thích một người bạn gái nào khác?...Ngoài ra, cháu cũng đã hiểu rõ về giới tính của cháu chưa? Cô sẽ cung cấp cho cháu cả thông tin về giới tính, tâm lý để cháu hiểu rõ hơn bản thân của cháu nhé!
Từ trước đến nay, cháu được sinh ra trong một gia đình vẹn toàn chứ hay cháu đã từng trải qua một sự mất mát nào về mặt tình cảm chưa? Cái cảm giác lo lắng một ngày nào đó người ấy không ở bên ta nữa là một cảm giác bất an, sợ phải mất đi một điều gì đó quan trọng. Nhưng cháu có chắc là cháu thích bạn ấy không hay là cháu sợ hãi bị bỏ rơi, sợ phải cô đơn? Ngoài ra, cô cũng không thấy cháu chia sẻ nhiều về giới tính của cháu ra sao. Nếu cháu tự nhận bản thân là một "trai thẳng" thì có khả năng những nỗi lo lắng ấy của cháu chỉ là do cháu không muốn bản thân phải cô đơn, phải mất đi một người bạn tốt. Nhưng nếu nó là sự rung động, là thinh thích thì cũng có thể cháu là đồng tính (có thiên hướng tình cảm với người đồng giới) hoặc song tính (có xu hướng tình cảm với cả nam giới và nữ giới). Theo cô, cháu cũng đã 17 tuổi, cháu cũng hiểu được phần nào đó giới tính của bản thân, tuy nhiên có lẽ vì một lí do nào đó mà cháu chưa nhìn ra hoặc chưa đối mặt, nên mới khiến cho cháu cảm thấy hoang mang như thế này.
Cô không thấy cháu chia sẻ về mối quan hệ giữa cháu và bạn ấy, hai cháu vui vẻ và giúp đỡ nhau học hành tốt chứ? Có thể cháu lo sợ đến lớp 12, rồi mỗi bạn lại có một lựa chọn riêng về trường Đại học nên mới khiến cho cháu băn khoăn thế. Nhưng cháu à, gặp được một người bạn tốt là một niềm vui, sự may mắn rồi. Còn trong tương lai, mỗi người sẽ có một định hướng riêng, rồi bạn ấy cũng sẽ gặp được người mà bạn ấy thương yêu. Nếu cháu cứ lo lắng như thế này thì sẽ khiến cháu bị phân tán chuyện học hành đấy. Rồi việc gì đến cũng phải đến, nhiệm vụ của chúng ta là sống vui vẻ ở hiện tại và cố gắng không ngừng, có như vậy thì sau này bản thân mỗi chúng ta mới không cảm thấy hối hận cháu ạ.
Đừng nghĩ về tình bạn của hai cháu trong tương lai sẽ ra sao, mà hãy quan tâm đến hiện tại là hai bạn phải đồng hành cùng nhau để học cho tốt. Đừng nghĩ đến việc là người ấy sẽ rời xa cháu mà hãy nghĩ cảm ơn cuộc sống vì hiện tại cháu đang có một người bạn rất vui vẻ ở bên. Và điều quan trọng nhất cháu cần nghĩ về tương lai đó là phải cố gắng để thi vào được trường cháu yêu thích, thực hiện được ước mơ về nghề nghiệp trong tương lai. Chăm chỉ học hành, chơi thể dục thể thao, nghe nhạc, đọc sách để tinh thần được thoải mái cháu nhé.
Thân ái!