Nỗi khổ của con khi bố mẹ ly hôn.
Dạ em xin trình bày câu chuyện như thế này.
Bố mẹ ly dị từ rất sớm, nên em phải sống cùng bà ngoại. Việc học tập ăn uống bà là người lo cho em. Năm nay bà đã 60 tuổi vẫn còn phải đi làm để nuôi em ăn học. Một hôm thì bà bảo là "Mày nghỉ học đi, năm nay mày mới lớp bảy, còn vài năm nữa tao sợ lo không nỗi. Tính bây giờ cho em nghỉ học đi làm phục vụ ở một quán cafe gần nhà. Em dự định là sẽ vừa làm vừa học nhưng bà em thì không cho. Suốt ngày bà em chỉ nghĩ đến chuyện tiền bạc. Vì thế em đã gạc phăng cái ước mơ của em sang một bên và rồi đi làm phục vụ với mức lương 4 triệu một tháng, tính luôn cả bà là 8 triệu. Nhưng bà vẫn nói là không đủ. Em cũng không biết phải làm sao.
Mẹ em thì ủng hộ ý kiến của bà cho em nghỉ học đi làm kiếm tiền. Đôi khi em cảm thấy buồn và tự ti lắm. Bà lúc nào cũng áp lực lên em hết. Bà chẳng bao giờ lắng nghe lời em nói cả. Đôi khi em chỉ biết ngồi trong nhà vệ sinh khóc một mình. Em không biết phải làm sao cả. Mong ad tư vấn cho em với.

Cháu thương quý. Cô hiểu 2 bà cháu đã vất vả thế nào, hẳn là bà cũng mừng vì có người cháu hiểu chuyện và thương bà như thế.
Cũng vì cuộc sống quá eo hẹp đến mức bà phải bảo cháu nghỉ học, cô rất tiếc vì điều đó. Bởi vì chỉ có đi học cháu mới có điều kiện để giúp bà trong tương lai. Nếu cháu nghỉ học sớm như hiện nay để đi làm thì cũng chỉ được thời gian ngắn thôi, vì các công việc đòi hỏi ít nhất cũng phải tốt nghiệp lớp 12 cháu à, và như thế cơ hội việc làm của cháu mới nhiều hơn.
Cháu có thể tiếp tục giấc mơ đến trường của mình bằng cách nhờ bà viết đơn có xác nhận của địa phương để xin nhà trường miễn giảm học phí. Hơn nữa cơ hội đi học hiện nay cũng rất nhiều, nếu trong trường hợp hiện nay quá khó khăn thì cháu cũng có thể vừa học hệ bổ túc và vừa đi làm. Tuy nhiên, cháu phải xác định được việc học của mình mới là chính cháu nhé, đấy mới là cuộc sống lâu dài của 2 bà cháu.
Cháu đừng buồn hay mặc cảm, cháu là người hiểu chuyện và biết tự sắp xếp cuộc sống của mình, chỉ có mình mới làm thay đổi cuộc sống của mình thôi. Vì thế cháu cần phải tích cực và mạnh mẽ. Cô tin là cháu sẽ tìm được cách phù hợp để đạt được ước mơ của mình. Cháu hãy giải tỏa áp lực bằng cách ngoài thời gian đi làm cháu hãy dành thời gian cho việc học, vì mục đích của cháu vẫn là đi học cơ mà, trong mọi hoàn cảnh cháu đừng lơ là việc học nhé. Ngoài ra cháu có thể tâm sự với người mà cháu tin yêu nhất về những chuyện vui buồn trong cuộc sống.
Cháu thân mến, chi phí sinh hoạt hàng ngày nhiều khoản chi lắm cháu à, ngoài ra còn phải tích lũy cho tương lai nữa bà thì không còn trẻ sức khỏe dần sẽ suy giảm vậy nên bà mới lo lắng nhiều như thế. Ngoài cháu ra, bà cũng chẳng biết tâm tình với ai. Giờ cháu cũng có thể đóng vai một người cháu hiểu chuyện để động viên bà, quan tâm đến bà nhiều hơn nhé. Bố mẹ ly hôn, buộc cháu phải “lớn” sớm như vậy, cô rất khâm phục nghị lực và tinh thần vượt khó của cháu. Nếu có thể cháu hãy trao đổi thêm với bố mẹ về những mong muốn của bản thân, dù như thế nào đi nữa thì bố mẹ cháu cũng là người phải có trách nhiệm với con của mình, giúp con mình được học tập sinh hoạt đầy đủ. Hãy tích cực và mạnh mẽ cháu nhé.
Chúc 2 bà cháu sức khỏe và nhiều may mắn.