Từ bạn thân bỗng trở thành "bạn lạnh" sau lần bị "đẩy"
Em năm nay đang học lớp 12, hiện em đang thích thầm một cậu bạn cùng lớp nhưng không biết chắc làm thế nào để có thể biết cậu ấy có thích mình hay không, hay là có thể tỏ tình cậu ấy thành công hay không. Cậu ấy hay nhìn vào mắt em chằm chằm. Trước em có lên trả bài một môn và vô tình ngó xuống thấy cậu ấy đang nhìn em và cậu ấy lập tức quay đi. Còn có một lần khi trả bài em và cậu ấy nhìn vào mắt nhau suốt khoảng thời gian mà em trả bài. Cậu ấy hay đứng gần em và luẩn quẩn trước mặt em và làm nhiều thứ khiến em chú ý đến. Giờ ra chơi em để ý thấy cậu ấy qua một chỗ ngồi mà có thể nhìn em rõ nhất rồi nhìn em chằm chằm, em thấy nhưng em nhìn một lát rồi quay đi, nhưng một xíu quay lại vẫn thấy cậu ấy đang nhìn em.
Nhưng mà có một điều cậu ấy không có bắt chuyện với em và cũng ít khi nhìn mặt em hay ghẹo giỡn với em nữa (mặc dù trước khi thể hiện những hành động kì quặc đó thì em và cậu bạn ấy rất là thân, cậu ấy hay ghẹo em và chơi đùa với em rất nhiều; mà từ bữa em đi trễ cậu ấy đùa và ôm em thì bị em đẩy ra thì đến nay cậu ấy hoàn toàn im lặng với em), như thế này là sao ạ. Cậu ấy có thích em không, tại sao cậu ấy lại im lặng với em rất lâu và nếu em nói ra tình cảm của mình với cậu ấy thì tỉ lệ thành công cao không ạ?

Chị chào em. Em đang băn khoăn không biết cậu bạn cùng lớp có tình cảm với em không. Chuyên gia trang www.cuasotinhyeu.vn rất cảm ơn em đã tin tưởng và gửi gắm tâm sự về chương trình.
Qua thư, chị không thấy em chia sẻ về giới tính cụ thể của em, nhưng có lẽ em là nữ giới đúng không nào? Việc mà các em rung động với bạn học cùng lớp là một tâm lý rất tự nhiên với những cô cậu trong lứa tuổi học trò. Nhưng đôi khi vì thích, vì hay để ý tới “người ấy” mà những hành động “người ấy” vô tình chạm đến em, cũng khiến cho em ngộ nhận, cứ tưởng rằng người ta cũng thích mình thật. Đơn cử như chuyện em lên “trả bài”, đương nhiên khi đó không chỉ cậu ấy đâu, mà các bạn khác cũng đang đều nhìn về phía em đó, chẳng qua vì em để ý đến mỗi “người ta” nên em hiểu nhầm như vậy thôi. Kể cả những lần em bắt gặp phải ánh mắt đó thì biết đâu đó cũng chỉ là những lần vô tình thôi em.
Chuyện cậu ấy đùa và ôm em, cũng không rõ mức độ cậu ấy đụng chạm vào em như thế nào nhưng có vẻ nó cũng hơi quá, và có lẽ do phản ứng của em cũng khá quyết liệt thành ra cậu ấy mới sợ thái độ của em mà đành phải im lặng với em. Theo chị, nếu như bạn ấy thích em thật thì cũng không dám liều lĩnh đến mức công khai như vậy đâu, vì lứa tuổi của các em biết xấu hổ rồi mà. Có khi nào cậu ấy luôn coi em là người bạn rất thân nên mới tự nhiên đến mức như thế. Chị nghĩ rằng, em cũng nên tạm thời giữ mối quan hệ của các em ở mức độ tình bạn thôi, bởi nếu tỏ tình thực mà biết đâu bạn ấy từ chối thì lúc ấy các em chạm mặt với nhau ở trên lớp ngượng ngùng lắm. Cứ là bạn vui vẻ, tự nhiên với nhau thì mối quan hệ ấy còn kéo dài hơn. Chờ cho đến lúc các em thi Đại học xong mà khi đó em vẫn còn tình cảm với bạn thì em tỏ tình cũng không muộn mà.
Để giải quyết tình trạng tạm thời trước mắt, em cũng không thích sự im lặng của bạn, thì khi đến lớp em cứ vui vẻ với bạn ấy lên, coi như không có gì xảy ra, rồi bạn ấy sẽ tự nhiên quay trở lại bình thường với em. Còn giờ bạn ấy vừa ngượng mà cũng vừa sợ em đấy. Chúc cho em có nhiều kỉ niệm vui và đáng nhớ trong năm cuối của tuổi học trò em nhé, và cũng đừng quên nhiệm vụ quan trọng nhất là thi đậu Đại học đó.