Có nên yêu người "lông bông, không biết làm gì, không có chí làm ăn"?
Em muốn nhận được sự tư vấn ạ!
Em và bạn em thích nhau từ hồi thi Đại học. Cậu ấy hơn em 1 tuổi; nhưng vì mải chơi game, không đi học nên bị xuống khóa em học. Em cũng không biết tình cảm của em là gì nữa. Cậu ấy chưa bao giờ nói yêu em, chỉ là thích. Rồi em học Đại học ở xa, cậu ấy học ở Hà Nội. Vì xa nhà, xa cậu ấy nên em muốn nói chuyện; nhưng ngược lại cả tuần cậu ấy không nói chuyện với em là điều bình thường. Cậu ấy đi làm thêm nên bảo không có thời gian. Em hiểu hoàn cảnh khi bố cậu ấy mất chỉ có mẹ nên cuộc sống vất vả; nhưng không thể bận đến mức nhắn cho em một tin nhắn. Thế rồi em bảo dừng lại, cậu ấy nói tùy em lựa chọn và bảo em trẻ con quá. Cứ thế, em nhớ cậu ấy da diết. Đôi lần chính em đã nhắn tin trước hỏi cậu ấy thế nào vì nhớ quá.
Cậu ấy lạnh lùng, rất ít khi nói lời tình cảm, nhưng em lại thích mỗi khi được cậu ấy quan tâm mấy điều nhỏ nhặt. Cứ thế bọn em chỉ dừng ở mức độ như thế, không là gì của nhau hết mặc dù cả 2 còn tình cảm. Hơn nữa, như em đã nói bạn ấy là người mải chơi nên cũng bỏ học giữa chừng. Giờ em đã đi làm, em vẫn không thể quên được cậu ấy, vẫn muốn quay lại. Nhưng em không muốn ở cạnh người nghề nghiệp lông bông, không biết làm gì ở tương lai, không có chí làm ăn cả. Mặc dù cậu ấy rất thông minh, bỏ học chơi game thời phổ thông nhưng các môn tự nhiên đều 9,10. Em thực sự tiếc và đã có khuyên nhưng vẫn vậy. Giờ bạn ấy vẫn rất mải chơi. Em có nên quay lại không khi vẫn còn tình cảm và có nên nói cho bạn ấy biết nên tu chí làm ăn không? Em sợ bạn ấy nghĩ em thực dụng. Em bối rối quá.
Em xin chân thành cảm ơn chương trình.

Em gái thân mến!
Có những tình cảm thời còn cắp sách tới trường rất đỗi bình dị, không toan tính, không vật chất xen vào. Nhưng rồi khi lớn lên, người ta mới nhận ra ngoài tình yêu thì còn rất nhiều thứ chi phối nữa. Nếu muốn đi tiếp bên nhau thì buộc cả hai cùng cố gắng rất nhiều. Có những thứ muốn thay đổi đôi khi không thay đổi được, mọi thứ quá khó để điều gì cũng tốt đẹp cả hai. Đôi khi người ta phải đứng trước sự lựa chọn.
Có thể khi trưởng thành thì mọi thứ sẽ không còn giống khi thời còn vô lo vô nghĩ, chỉ cần cắp sách đến trường nữa. Dù là những suy nghĩ về tình yêu, tình cảm đáng được trân trọng ra sao. Nhưng tự em có thể hiểu, còn quá nhiều thứ phải lo lắng trong cuộc sống “cơm, áo, gạo, tiền” dù nói là không thể đặt ra so sánh với tình yêu. Nhưng đó là thực tế cuộc sống, không phải thực dụng. Việc em còn tình cảm với bạn là điều hết sức bình thường, những rung động đầu đời ai mà quên được. Có thể em băn khoăn về việc sau khi em học xong đại học và đi làm cần tìm một người phù hợp hơn. Suy nghĩ đó là hợp lý, song không phải những người học hết cấp 3 thì không có tiền đồ, nghề nghiệp gì trong tương lai. Đại học không phải là con đường duy nhất để thành công đâu em ạ. Tuy nhiên, việc cậu bạn kia không có nghề nghiệp gì ổn định mà chỉ “lông bông” thì em cũng thực sự cân nhắc tình cảm và tương lai của mình. Tương lai không phải là chuyện một sớm một chiều mà có thể nhắm mắt gửi gắm vào những người không chịu cố gắng, không chịu hoàn thiện bản thân để có thể mang lại hạnh phúc cho em được em ạ.
Thay vì khó khăn trong việc suy nghĩ ra sao thì em nên xem xét tình cảm của mình nếu khi tình yêu của em dành cho đối phương đủ nhiều và đối phương cũng dành tình cảm với em như vậy thì bản thân em sẽ thoát ra khỏi sự so sánh trong tình yêu. Có thể chính cậu bạn kia cũng là người thay đổi và cố gắng vì tình yêu và tương lai của cả hai. Song khi bản thân em tự cân nhắc, thấy đó chỉ là chút tình cảm thời học sinh còn lại thôi và cũng không thể thay đổi được đối phương thì khi đó em cũng tự biết tình cảm của mình nên dừng ở đâu để tránh làm tổn thương cho cả hai khi quyết định không rõ ràng em nhé!
Chúc em mọi điều tốt đẹp!