Đối diện với nhau như thế nào sau khi tình yêu tan vỡ?
Em và người yêu bằng tuổi nhau (20 tuổi) và học cùng lớp. Tình yêu bắt đầu từ tình bạn và cứ lớn dần lên. Bạn ấy là người thích và tỏ tình với em trước, và 7 tháng em mới chấp nhận vì cảm thấy bạn rất chân tình. Bạn ấy lúc trước vẫn luôn quan tâm, chăm sóc đến em, nhưng lâu dần cũng hơi vô tâm. Không biết có nên gọi là vô tâm không nữa khi bạn không bao giờ tặng em một món quà cũng như nhớ ngày kỉ niệm hay những ngày lễ lớn như 8/3, 14/2... Em không phải thuộc dạng đòi hỏi quà cáp hay vật chất nhưng thực sự rất tủi thân khi bạn bè đều nhận được những lời chúc và quà, còn mình phải nhắc thì bạn mới nhớ tới để chúc nhưng vẫn không mua quà.
Và việc học hành của bạn ngày càng bận rộn, đến mức nhiều khi không có thời gian để nói chuyện. Vào ngày sinh nhật em, bạn cũng cố dành chút thời gian để đi ăn và làm em vui. Em cũng cảm thấy vui hơn, nhưng rồi ăn xong lại buồn vì mình chẳng nhận được 1 món quà nào cả. Trong khi đó những bạn bè bình thường cũng tặng em quà. Em rất buồn nhưng cũng không nói. Bạn cũng biết em buồn và cứ gặng hỏi. Cuối cùng em nói em đã chờ đợi một điều đặc biệt bất ngờ nhưng không thấy nên em thấy buồn. Và bạn nói rằng bây giờ bạn quá bận, quá mệt mỏi và không có thời gian để đi mua quà nữa, bạn không thể quan tâm em như trước nữa. Và bạn nói chia tay. Chia tay vì sợ sẽ làm em tổn thương, sợ rằng không thể quan tâm cho em như trước và sẽ lại làm em buồn nhiều. Chia tay sẽ làm em đỡ buồn hơn. Em đã đồng ý.
Nhưng rồi bây giờ thật khó khăn, em không biết sẽ phải xử sự thế nào. Bọn em còn đi học chung và không thể lơ nhau mãi được, và chia tay rồi làm bạn lại cũng rất khó. Em cần một lời khuyên mình sẽ phải đối mặt như thế nào với tình huống này.
Em cảm ơn!

Em thân mến!
Là con gái ai chẳng thích được nhận quà, nhất là những món quà từ những người thân yêu, và tất nhiên mong ngóng nhất là món quà từ người yêu đúng không? Những món quà, cho dù là nhỏ nhất cũng là cách để người yêu thể hiện sự quan tâm tới mình, cũng là hành động mà thông qua đó chúng ta đánh giá phần nào sự quan tâm, tình cảm đối phương dành cho mình. Nhưng dường như bạn trai em lại vô tâm không nhận ra điều đó khiến cho mối quan hệ của hai em rơi vào bế tắc.
Cả hai đã đồng ý chia tay nhưng lại cảm thấy khó xử, không biết đối mặt với nhau như thế nào khi hàng ngày vẫn gặp nhau trên lớp học. Lúc này, em cần trả lời cho mình câu hỏi: em có muốn níu kéo tình cảm này không? Em có nghĩ rằng hai người sẽ có thể bắt đầu lại với những điều tốt đẹp hơn. Chắc hẳn em còn dành tình cảm cho cậu ấy nhưng vì sự vô tâm của bạn trai nên mới đồng ý chia tay. Em có nghĩ rằng mình sẽ có một cuộc trò chuyện thẳng thắn với bạn trai về những suy nghĩ, những vấn đề gặp phải trong lúc hai người yêu nhau. Về mong muốn cả hai cùng cố gắng thay đổi để tiếp tục bên nhau hay không? Có thể em sẽ ngại ngùng về việc mình là con gái không nên chủ động nhưng em ạ, trong tình yêu, mỗi người đều bình đẳng, đều có quyền cố gắng vì hạnh phúc, vì tình cảm của mình.
Yêu nhau là cố gắng bù đắp, cố gắng thể hiện sự quan tâm tới người yêu chứ không phải vì không thể quan tâm như lúc ban đầu nên lựa chọn chia tay để trốn tránh. Bản thân em trong quá trình yêu cậu ấy, có bao giờ chủ động tặng quà cậu ấy trong các ngày lễ, có bao giờ hỏi han cậu ấy về những khó khăn bận rộn cậu ấy đang gặp phải? Yêu nhau là cùng nhau cố gắng, cùng nhau san sẽ, là chỗ dựa cho nhau chứ không phải chỉ trông đợi sự quan tâm từ nửa kia, tình yêu chỉ nhận mà không cho là tình cảm ích kỷ.
Bạn trai em từ sau khi bắt đầu mối quan hệ chính thức thì thường vô tâm không quan tâm em, con trai đôi khi mặc định rằng chinh phục được rồi, cô ấy là của mình rồi thì không cần phải thể hiện như trước nữa. Đặc biệt, người ta thường nói con gái yêu con trai bằng tuổi là thiệt thòi vì các bạn nam thường vô tâm, trẻ con hơn. Em cần cân nhắc lại tình cảm của cả hai. Nếu như bạn trai kiên quyết chia tay thì em cần học cách chấp nhận và đối diện với cậu ấy trong lớp học. Có thể việc phải gặp mặt hàng ngày sẽ khiến em nhắc nhớ đến thời gian đã qua, sẽ khó khăn trong việc chấp nhận và quên đi nhưng thời gian sẽ giúp em. Không trách móc về quá khứ, tập trung cho những mối quan hệ bạn bè khác, suy nghĩ nghiêm túc về khả năng làm bạn, tôn trọng quyết định của nhau, tìm kiếm sự bận rộn cho chính mình. Việc lơ nhau đi chỉ càng thể hiện sự yếu đuối, lảng tránh của em đối với sự việc. Là con gái, trước đó em đã cân nhắc, đã xem xét về việc bắt đầu mối quan hệ này thì cũng hãy mạnh mẽ trong quan điểm “cái gì nâng lên được cũng sẽ đặt xuống được”.
Chúc em mọi điều an lành!