Em không bao giờ muốn bỏ qua một người tuyệt vời như cô ấy...
Xin chào chương trình. Hiện tại em đang có một số khúc mắc về chuyện tình cảm mong được các anh chị trong chương trình tư vấn giúp.
Trước tiên em xin trình bày qua hoàn cảnh của em để các anh chị có thể hiểu rõ hơn vấn đề mà em đang gặp phải. Em năm nay 23 tuổi, hiện đang là sinh viên năm cuối của một trường đại học. Em còn có một em trai kém em 2 tuổi, hiện cũng đang là sinh viên đại học. Kinh tế gia đình em trước kia cũng tương đối dễ chịu nên tuổi thơ của hai anh em trôi qua rất êm đềm. Mọi thứ chỉ bắt đầu xấu đi khi em lên lớp 11, do gặp một số chuyện không may cùng với việc em đổ bệnh phải nghỉ học mà gia đình em đã có một phen lao đao, bố mẹ phải bán đất, bán nhà, vay mượn khắp nơi để lo liệu mọi việc và trang trải chi phí chữa bệnh cho em. Khi sóng gió trôi qua thì mọi thứ đã không còn được như xưa nữa, cuộc sống của gia đình em trở nên khá khó khăn, bố mẹ phải rất vất vả để lo cho hai anh em ăn học. Cũng từ đó, em sống khép mình hơn, em luôn nghĩ mình cũng có một phần trách nhiệm trong đó, và việc duy nhất em có thể làm đó là cố công học tập để không phụ công bố mẹ và hy vọng một ngày nào đó có thể vực lại kinh tế gia đình. Em đã làm rất tốt việc này trong suốt hơn 5 năm qua, em luôn cố gắng gạt bỏ những điều có thể làm mình phân tâm ra khỏi cuộc sống trong đó có cả chuyện tình cảm.
Sẽ chẳng có gì để nói nếu như hơn 1 tháng trước em và cô ấy không gặp nhau trong một lớp học tiếng anh buổi tối. Cô ấy 21 tuổi, sinh viên một trường khối kinh tế, xinh xắn, dễ thương lại cởi mở, dễ gần - đó là những gì em cảm nhận được từ cô ấy sau hơn 1 tháng học cùng nhau. Mọi chuyện sẽ ổn và cô ấy sẽ đơn giản chỉ là một cô gái tuyệt vời mà em may mắn có cơ hội được gặp nếu như vào tối sinh nhật thứ 23 của em cô ấy không chờ em sau khi tan học rồi bảo em cầm lái chở cô ấy đi uống nước. Ban đầu em hơi lưỡng lự phần vì bất ngờ, phần cũng vì hôm đấy em không theo tiền (trong túi còn đúng hơn chục nghìn), lại còn sợ quá giờ xe bus nữa. Không biết xử sự thế nào cho hợp lý em đành xin lỗi và nói thật luôn với cô ấy khó khăn của em – Ngượng chín mặt, đó là cảm giác của bất kì đứa con trai nào trong hoàn cảnh đó, em cũng không phải là một ngoại lệ. Thấy em thực sự bối rối, cô ấy cười xòa và bảo rằng không sao cả, vì hôm nay là sinh nhật em nên cô ấy là người mời rồi dúi chiếc mũ bảo hiểm vào tay em. Trước sự cởi mở, nhiệt tình đó, em không biết làm gì hơn là đồng ý… và em đã có một sinh nhật tuyệt vời nhất từ trước đến giờ cùng với một món quà dễ thương do cô ấy tự làm…
Đến giờ em vẫn chưa tin nổi là lại có một cô gái thú vị đến vậy. Em đã hoàn toàn bị cô ấy chinh phục, em thực sự có cảm tình với cô ấy. Một mặt em rất muốn nói rõ lòng mình với cô ấy, nhưng mặt khác em lại sợ rằng nếu như cô ấy nhận lời thì em sẽ phải quan tâm cô ấy như thế nào khi mà chỉ còn gần 3 tháng nữa là em sẽ tốt nghiệp, đây đang là giai đoạn nước rút cho việc hướng tới dự định xin học bổng du học của em, đòi hỏi em phải tập trung và đầu tư rất nhiều thời gian – hoàn thành khóa luận tốt nghiệp, ôn thi các chứng chỉ cần thiết,… Và nếu như em may mắn thành công trong việc apply học bổng thì làm sao em có thể giữ được một cô gái tốt như vậy? Hàng loạt câu hỏi nảy sinh khiến em rất bối rối và không biết nên quyết định ra sao. Em chỉ biết duy nhất một điều là em sẽ không bao giờ từ bỏ ước mơ của mình, và em cũng không muốn bỏ qua một người con gái tuyệt vời như cô ấy.

Chào em!
Cảm ơn em đã gửi tâm sự cho chương trình. Tôi hiểu những băn khoăn trong lòng em lúc này.
Đầu tiên cần phải nói rằng, "bệnh tật" thường đến bất ngờ và đây hoàn toàn không phải lỗi của em vì thế mà em không nên lo nghĩ nhiều về chuyện đã qua, cũng như không tự trách bản thân mình như vậy. Các bậc sinh thành luôn yêu thương con cái, điều họ mong muốn là nhìn thấy những đứa con của mình trưởng thành và sống bình an và chắc chắn bố mẹ em cũng vậy. Khi hai bác chăm lo cho em thì không bao giờ tính toán thiệt hơn, hay vì mong sau này được em quan tâm đến mà làm như vậy. Tình cảm bố mẹ giành cho em là rất lớn, họ chăm sóc cho em không phải để em tự trách bản thân và có những suy nghĩ có phần tiêu cực như vậy. Nếu như hai bác biết em vì chuyện đã qua mà suy nghĩ và sống khép mình như vậy thì sẽ rất đau lòng. Em hãy sớm thoát khỏi "vỏ ốc" ấy nhé và hãy cởi mở hơn, như vậy em sẽ cảm nhận thêm được nhiều điều mới và ý nghĩa từ cuộc sống.
Hai em cũng chỉ mới gặp và quen nhau 1 tháng ở lớp học thêm ngoại ngữ. Dù cả hai đều cảm mến nhau nhưng thực chất là ngoài tình cảm đó ra thì cũng chưa hiểu gì về nhau. Em yêu cô ấy thì cũng phải hiểu và yêu cả những điều xung quanh cuộc sống của cô ấy. Em có thể cảm mến một người qua vẻ bề ngoài, về cá tính nhưng để yêu được cô ấy thì còn rất nhiều điều khác nữa. Ấn tượng bạn đầu là rất quan trọng, song không vì thế mà mình vội vàng bước vào một mối quan hệ mới được em ạ. Em đang rất hạnh phúc, bất ngờ và nhìn thấy mọi thứ vô cùng lung linh cũng bởi vì từ trước đến nay em sống khép mình, không mở lòng với xung quanh, nên chắc cũng ít người "dám" cư sử với em như người con gái đặc biệt này. Vì vậy lúc này em nên giữ cảm xúc ở trạng thái cân bằng nhất có thể để nhìn nhận rõ hơn về mối quan hệ hiện nay giữa hai người. Hãy cả hai thêm thời gian để tìm hiểu cuộc sống, con người, sở thích,… của nhau.
Em còn 3 tháng nữa là sẽ tốt nghiệp, hơn nữa em còn có dự định đi du học. Như vậy trước mắt hãy tập trung vào việc học tập để được đền đáp xứng đáng với công sức em đã bỏ ra trong bao năm qua khi ngồi trên ghế giảng đường. Tuy nhiên em vẫn phân vân vì sợ mất người con gái em yêu. Tuy hai em chưa chính thức là “gì đó của nhau” , song trên một phương diện nào đó thì vẫn là bạn bè vậy nên hãy quan tâm cô ấy như là một người bạn đặc biệt. Có lẽ cô ấy cũng không cấm em quan tâm tới cô ấy theo cách này đâu. Hãy để tình yêu được vun đắp trên nền tảng vững chắc là từ “tình bạn” em ạ.
Khoảng cách địa lý đâu ngăn cản cản được tình yêu. Thứ ngăn cản được tình yêu chính là khoảng cách giữa hai trái tim. Nếu yêu nhau chân thành và cùng đồng lòng thì sẽ vượt qua mọi sóng gió. Nếu như chỉ vì xa nhau mà nhạt phai tình cảm thì thứ tình cảm nơi người con gái đó cũng không đáng để em phải nâng niu, trân trọng hay đau khổ vì nó.
Chúc em luôn hạnh phúc, sớm đạt được mọi ước mơ trong cuộc sống và đền đáp được những công ơn của cha mẹ!
Bạn được tư vấn bới Tổng đài tư vấn Ánh Dương 1900.6802.
Để được tư vấn về Tâm Lý – Giới Tính cùng các chuyên gia VOV - Cửa Sổ Tình Yêu mời bạn gọi 1900.6802 nhấn phím 1. Xin cảm ơn!