Muốn yêu anh và được anh yêu thì phải ngoan và nghe lời...
Em năm nay 23 tuổi, bạn trai em 30 tuổi. Anh ấy là mối tình đầu của em, bọn em đã yêu nhau được gần 2 năm. Bọn em yêu xa, 1 năm gặp nhau nhiều thì cũng được 2 lần. Bù lại, anh luôn dành thời gian giải lao và thời gian rảnh rỗi để gọi điện, nhắn tin cho em.
Anh làm việc bên Hàn, nên chênh lệch múi giờ so với Việt Nam là 2h. Tối nào anh ý cũng bắt em đi ngủ trước 10h30 và chụp ảnh bữa sáng gửi cho anh ý. Dù em đã cố gắng nhưng em không thể thích nghi được với yêu cầu của anh. Em từng rất nhiều lần nói rõ quan điểm không đồng ý với yêu cầu của anh, anh ý tỏ thái độ không vui và đòi chia tay do em không chịu nghe lời anh. Em còn rất yêu anh ý, nhưng em không biết có nên níu kéo hay chấm dứt chuyện tình cảm này.

Chào em!
Yêu xa thật sự là một thử thách khi các em còn rất trẻ. Khi yêu người ta luôn cần được sự quan tâm và lo lắng, nhưng điều đó là khó khăn khi hai em xa nhau về khoảng cách địa lý. Nhưng đó chỉ là khó khăn thôi chứ không phải là không thể là vấn đề cốt lõi trong tâm sự em gửi về chương trình. Có lẽ điều làm em cảm thấy do dự nhất l;à việc bạn trai có những yêu cầu mà em không thể đáp ứng được anh ấy và sự mệt mỏi khi anh ấy đòi chia tay vì lý do đó. Chúng tôi sẽ cùng em nhận định lại vấn đề này để em có thể cân nhắc đưa ra câu trả lời, em nhé.
Khi cả hai cùng tôn trọng nhau, nhường nhịn, chấp nhận những sai sót, khiếm khuyết của nhau thì cả hai sẽ có được cảm giác thoải mái trong tình yêu, còn nếu ngược lại sẽ chỉ là sự gò bó, ép buộc, kiểm soát lẫn nhau mà thôi. Dẫu có biết rằng khi yêu là luôn muốn dành nhiều sự quan tâm cho đối phương. Thế nhưng đôi khi sự quan tâm thái quá sẽ vô tình trở thành sự ích kỷ, khiến cho đối phương có cảm giác bị kiểm soát hơn là sự quan tâm. Và chắc hẳn em cũng cảm thấy ngột ngạt như thế nên mới muốn dừng lại tình yêu này. Khi rơi vào hoàn cảnh như em thì chắc hẳn ai cũng sẽ có cảm giác khó chịu và ngột ngạt, thậm chí là từ yêu thương chuyển sang chán nản. Có thể giống như em bây giờ đó là muốn thoát khỏi sự quan tâm thái quá đó.
Có thể là chính vì anh ấy quá yêu em, muốn làm những gì tốt cho em, quan tâm đến cả việc ăn uống, ngủ nghỉ vì sức khỏe của em nên anh ấy đã mắc "sai lầm". Nhưng cũng không thể phủ nhận được rằng như vậy là kiểm soát nhau có vẻ hơi quá vì khi em không đáp ứng được yêu cầu đó thì anh ấy đòi chia tay. Khi yêu mà anh ấy đã muốn em phải làm theo những gì anh ấy muốn và cho phép thì thử hỏi rằng sau này nếu có đến với nhau thì em sẽ được hạnh phúc? Chính em cũng cảm nhận rằng khó có thể tiếp tục tình cảm với một người như vậy. Chắc chắn rằng chuyện chia tay sẽ xảy ra nếu như một trong hai em không thể thay đổi được cách nhìn nhận và thái độ ứng xử của bản thân. Làm như vậy chỉ thêm khiến em mệt mỏi còn anh ấy thì chẳng vui vẻ gì. Cuộc sống và tương lai của cả hai thì cả hai em phải có trách nhiệm, không phải động chút là chia tay.
Nếu em còn tình cảm với anh ấy và không muốn chấm dứt như này được thì em nên nói chuyện thẳng thắn với anh ấy về những gì em cảm thấy từ những hành động và cách suy nghĩ của anh ấy. Chính anh ấy đã gây sự rạn nứt cho tình yêu này và sự níu kéo chỉ càng khiến cho mối quan hệ của hai người thêm tồi tệ. Em cần phải tự giải thoát cho bản thân, để cả hai hiểu nhau hơn. Hoặc nếu em có thể thay đổi được vì anh ấy thì em cũng nên cố gắng, đó có thể cũng là một thói quen tốt cho sức khỏe của em, tuy nhiên cũng phải xuất phát từ ý thức cũng như mong muốn của em bởi em đã trưởng thành có suy nghĩ, ý thức cũng như hoàn toàn có khả năng tự chủ tự chịu trách nhiệm trước mọi hành động của mình. Quan tâm chăm lo đến nhau là rất tốt nhưng can thiệp quá cứng nhắc vào đời sống riêng của nhau thì e rằng khó có thể bền lâu Do vậy nếu một trong hai em biết thay đổi và cùng chia sẻ với nhau thì chắc chắn tình cảm mới đi đến lâu bền được. Mới chỉ là những chuyện nhỏ nhặt đã dẫn tới chia tay thì những sóng gió sau này làm sao có thể cùng nhau chống đỡ? Hãy suy nghĩ thật chín chắn để đưa ra quyết định dứt khoát và phù hợp em nhé.
Chúc em nhiều niềm vui.