Sự chung thủy được "đo đếm" bằng việc cho nhau xem fb, zalo...
Chào anh chị.
Em là nữ năm nay 25 tuổi. Em có quen 1 anh sinh năm 1986 khác quê nhưng làm việc cùng thành phố HCM. Quen cũng 3 năm rồi và từng bị người ta phản bội em 1 lần và em đã tha thứ, nhưng thật sự em vẫn chưa có nhiều niềm tin về người này mặc dù đã gặp gỡ gia đình 2 bên.
Gần đây thì anh ấy cũng tốt với em mặc dù không gặp gỡ nhiều trung bình 1 lần / tháng do bận công việc của anh ấy, nhưng anh ấy có gọi điện hỏi thăm hằng ngày. Về chia sẻ thì em cảm thấy 2 bên khó chia sẽ đồng cảm với nhau lắm. Những lúc cãi nhau thì không ai nhường ai cả.
Điện thoại hiện tại thì anh ấy không cho em xem, zalo, facebook đều đăng xuất. Em hỏi thì ảnh bảo quyền riêng tư em không được xem. Anh chị tư vấn giúp em là em có nên chia tay người yêu hiện tại không ạ? Do thực sự em không có niềm tin lâu dài với anh ấy. Mà giờ 2 đứa đều đến tuổi lập gia đình hết rồi. Hai bên gia đình đều hối, em sợ phải hối tiếc sau này nên lên nhờ anh chị tư vấn giúp em phải làm như thế nào.
Mong phản hồi của anh chị! Em cảm ơn ạ.

Chào em!
Đúng là trong tình yêu thì sự tin tưởng lẫn nhau là điều giúp mối quan hệ duy trì hay kết thúc. Có những mối quan hệ kết thúc chỉ vì thiếu niềm tin, vì thế em cũng đang cảm thấy không biết có nên tiếp tục mối quan hệ với người yêu mình khi anh ấy đã từng 1 lần phản bội em. Hiện tại em cảm thấy sự sẻ chia giữa hai em rất ít, anh ấy lại không cho em biết về mật khẩu các mạng xã hội của anh ấy. Điều đó càng làm em thiếu tin tưởng vào mối quan hệ này.
Trong thời đại "ăn ngủ" cùng Facebook, zalo như hiện nay, con gái sẽ lo lắng khi không kiểm soát được những mối quan hệ của chàng là đương nhiên. Nhưng liệu rằng cứ "nằng nặc" đòi người yêu đưa mật khẩu, có khiến bạn an toàn hơn với tình yêu của hai người? Mặc dù đó là những mong muốn chính đáng vì em muốn bảo vệ tình yêu của mình, nhưng nếu một người vốn không chân thành thì dù có “quản” ra sao thì vẫn có kẽ hở. Còn nếu như một người vốn chân thành thì không còn bất cứ sự quản lý nào họ vẫn cho ta đủ tin tưởng. Trong tình cảm của em, những sự nghi ngờ và mất niềm tin bắt nguồn từ khi anh ấy lần đầu phản bội, đúng là “một lần bị rắn cắn, mười năm sợ dây thừng”. Đó mới là cốt lõi của việc em không có niềm tin lâu dài với bạn trai của mình chứ không hẳn là vấn đề anh ấy cho hay không cho em mật khẩu các mạng xã hội.
Mạng xã hội vốn là con dao hai lưỡi và chúng ta thường ví von nửa đùa nửa thật là "sống ảo". Mọi tin tức trên đó nhiều đến vô kể, thực thực ảo ảo, mơ mơ hồ hồ, và rồi tình cảm của chúng ta cũng vậy thôi... Em có thể nắm được password của tất cả YM, Facebook, Twitter, zalo của người yêu... nhưng liệu có ai từng nghĩ rằng, nếu để em dễ dàng nắm được những thứ gọi là riêng tư nhất của họ, thì mọi thứ em xem được "chỉ là bề nổi". Hay nói cách khác là "tung hỏa mù"... Trong tình yêu, người yêu em thật lòng thì không cần phải giữ hay kiểm soát bất kỳ cái gì cả, còn nếu không đặt em trong tim, thì có giữ cũng không giữ được.
Nếu em mong muốn lấy lại niềm tin với người yêu của mình thì hai em hãy dành thời gian ở bên nhau và chia sẻ để cả hai hiểu nhau nhiều hơn. Em có thể chia sẻ với anh ấy về những điều em nghĩ suy, lo lắng, những mong muốn của em. Hơn nữa em cũng có thể lắng nghe những suy nghĩ, những khó khăn… của đối phương. Nếu anh ấy yêu em đủ chân thành thì anh ấy sẽ có những động thái lấy lại niềm tin nơi em. Còn khi em đã cố gắng mà không nhận lại được niềm tin và tình yêu nhạt dần thì cả hai em có thể tự cho nhau câu trả lời hoặc có thêm thời gian kiểm chứng tình yêu này. Đi tiếp hay dừng lại phụ thuộc vào tình cảm của em, đừng để những vấn đề tuổi tác, gia đình, bạn bè… tác động vào. Vì khi đó quyết định không phải là của em, có vui vẻ, đau buồn thì em cũng sẽ có thái độ “đổ lỗi” cho ngoại cảnh. Hy vọng em có thể cân nhắc và chọn cho mình một hướng đi đúng đắn nhất và nhớ là đừng quá vội vàng với hạnh phúc cả đời của mình, không ai có thể quyết định thay em được.
Chúc em hạnh phúc!