Tới thăm nhà bạn trai lại chỉ lên phòng riêng nên...
Em và cô ấy đang tìm hiểu nhau trong 3 tháng gần đây. Cô ấy có một mối tình 4 năm rồi, nên từ đó tính cách cũng thay đổi, khó gần hơn. Trước khi gặp em thì cô ấy đã từng quen rất nhiều người, em cũng lo sợ. Nhưng lúc cô ấy chia sẻ về gia đình cô ấy với em thì cô ấy vừa nói vừa khóc vì trước đây ít ai chịu lắng nghe cô ấy như em cả. Em thấy thương rồi có cảm tình nên bắt đầu muốn tìm hiểu và quan hệ của tụi em là tìm hiểu chưa chính thức hẹn hò. Em có dẫn cô ấy về nhà chơi gần như là thường xuyên, thường là hai đứa em lên phòng em chơi.
Được một thời gian thì mẹ em và chị hai em bảo cô ấy không được không tốt, qua nhà không hỏi thăm mẹ hay ngồi nói chuyện với chị hai và bây giờ ngăn cấm em không cho qua lại với cô ấy nữa. Tính cô ấy hơi cứng nhắc, có thể hòa đồng với bạn bè thân thiết nhưng gặp ba mẹ em thì chào hỏi rồi lên phòng em thôi, không bắt chuyện nhiều với mẹ và chị hai em được. Em chưa nói cô ấy biết vì sợ cô ấy buồn và hụt hẫng dẫn đến mối quan hệ đang phát triển của tụi em thành xấu đi. Hiện giờ với mẹ thì em cũng không biết nên làm thế nào nữa?

Chào em. Mặc dù em và bạn gái mới chỉ ở trong giai đoạn tìm hiểu nhau nhưng em đã đưa cô ấy về nhà chơi nhiều lần. Nhưng bạn gái cũng chưa có sự khéo léo lắm trong cách giao tiếp dẫn tới không được lòng mẹ em và chị hai. Em vẫn chưa dám góp ý với bạn gái vì sợ cô ấy buồn, còn với mẹ và chị gái em cũng chưa biết phải làm thế nào. Chuyên gia trang www.cuasotinhyeu.vn rất cảm ơn em đã tin tưởng và gửi thư về chương trình.
3 tháng quen nhau, em cũng có phần nào đó cảm nhận về tính cách của cô ấy, đó là một người hòa đồng với bạn bè nhưng cũng có phần hơi cứng nhắc. Mẹ và chị gái em mới chỉ nhìn nhận bạn ấy một phần, nhưng còn em là người tiếp xúc trực tiếp thì em có nhận thấy bạn ấy có nhiều điểm tốt đẹp nào nữa không? Em cũng hiểu rõ nhất về tiêu chí con dâu tương lai của mẹ em, và so với người con gái này thì liệu rằng sau khi rũ bỏ sự ngượng ngùng, bạn ấy có phải là một người biết cách ứng xử trong cuộc sống? Chị hiểu em cũng đang ở trong giai đoạn tìm hiểu nhau nhưng em cũng phải có một chút nào đó xác định tiến tới thì mới đưa bạn gái về ra gia đình. Tuy nhiên, em cũng cần nhìn nhận thật rõ cảm giác trong lòng em lúc này, ngoài tình thương sau khi nghe bạn gái chia sẻ về hoàn cảnh của cô ấy, thì trong lòng em còn xuất hiện cảm xúc gì nữa không? Người con gái ấy có mang đến cho em niềm vui, sự hạnh phúc, sự đồng cảm và em có muốn nắm tay người ấy trên chặng đường tiếp theo chứ?
Để bạn gái được lòng gia đình em hơn thì trước hết em cũng cần tạo cho bạn ấy cơ hội được gần gũi gia đình em. Đưa bạn đến nhà, cũng đừng vội vàng đưa bạn lên phòng riêng. Em có thể mượn cớ ở dưới phòng khách ăn hoa quả với mẹ, với chị, để mẹ em và bạn gái có nhiều cơ hội tiếp xúc trò chuyện với nhau hơn. Hoặc mời bạn đến nhà ăn bữa cơm, để bạn cùng có cơ hội vào bếp với mẹ. Em cũng chia sẻ qua thư là bạn ấy có tâm sự về hoàn cảnh của gia đình, vậy nhưng em không nói cụ thể là gì. Liệu bạn ấy có bị thiếu thốn tình thương của mẹ hoặc cha, hay gia đình bạn có vấn đề gì nên mới khiến cho bạn ấy cảm thấy ngại tiếp xúc với mẹ em đến như vậy. Biết đâu, sau khi mẹ em biết được nhiều hơn về hoàn cảnh của bạn thì lại cảm thấy thương và quý mến bạn nhiều hơn. Mặt khác, lựa một lúc nào đó vui vẻ, em cũng kể cho bạn gái nghe nhiều hơn về tính cách tốt đẹp của mẹ và chị gái, cộng với những lưu ý nhỏ, để bạn gái cũng biết đường mà thể hiện bản thân tốt hơn.
Em là người ở giữa vì thế cũng không tránh khỏi nỗi khó xử cho em, nhưng em càng cần hiểu hơn về vai trò, trách nhiệm là cầu nối của bản thân. Dù bạn gái này tương lai sẽ là vợ em hay bất kì một người con gái nào khác, thì việc của em cũng rất quan trọng. Với bất kì ai, em cũng cần thể hiện chính kiến, sự trưởng thành, để biến hai người phụ nữ một là mẹ, một bên là vợ - từ hai người phụ nữ xa lạ trở nên thương yêu nhau nhiều hơn. Chị chúc em ngày càng trưởng thành và sẽ có được hạnh phúc trong cuộc sống!