Từng xin nghỉ việc vì lỡ crush sếp, giờ lại được hẹn gặp, có nên nhận lời?
Chào anh chị. Em là nữ, đã ra trường và đi làm. Bình thường thì mọi chuyện em đều có thể tự quyết định nhưng hôm nay em muốn hỏi về chuyện tình cảm.
Em chưa quen ai bao giờ, nhưng trước đây khi em làm ở công ty cũ em có cảm giác em đã thích cấp trên của em nhưng vẫn để nó trong lòng và không thể hiện ra bất cứ điều gì cả. Bởi vì anh ấy đã có gia đình. Anh ấy tuy hay nói chuyện cộc lốc và la mắng em nhưng em cảm nhận được anh ấy đối xử tốt với em bằng việc luôn hướng dẫn tận tình cho em trong công việc cho đến cách ứng xử với mọi người, quan tâm đến cảm xúc vui buồn của em. Mỗi lần nói chuyện với anh ấy em cảm thấy rất thoải mái và vui vẻ tuy em cũng hay nói chuyện cộc lốc với ảnh.
Em cảm nhận anh ấy đối xử rất dịu dàng với con gái nhưng lại không phải kiểu ga lăng quá nhiều mà chỉ ở một vài hành động nhỏ. Em cũng thấy ảnh rất thương con gái của mình. Tất cả những điều này khiến em hơi rung rinh vì em rất quý những người yêu thương con nít đặc biệt là con gái. Cảm xúc này nó không thường xuyên và mạnh mẽ, chỉ tới khi vào những tháng cuối cùng làm công ty, em với anh ấy có nói chuyện và tiếp xúc nhiều trong công việc thì nó mới nổi lên nhiều hơn một chút. Em không biết là mình có đang nhầm lẫn giữa thích và quý mến ngưỡng mộ không nữa. Vì sợ mình sẽ lấn sâu vào thứ tình cảm không nên này nên em đã xin nghỉ việc và cắt đứt mọi liên lạc với công ty cũ kể cả anh ấy.
Nhưng gần một năm trôi qua gần đây bỗng dưng anh ấy gọi điện thoại lại để hỏi thăm và muốn hẹn em đi cà phê như đồng nghiệp cũ bình thường . Em cảm thấy rất bất ngờ và hơi vui nhưng rồi em lại suy nghĩ mình có nên gặp không vì có vài thứ trong công việc em cần một người nào đó tư vấn cho em. Em có nên gặp mặt để đối diện rõ cảm xúc của mình hay tránh né nó cho đến khi không còn gì nữa không ạ.

Chị chào em. Gần một năm trôi qua sau khi em nghỉ việc ở công ty cũ vì sợ sẽ không làm chủ được cảm xúc mà lấn sâu vào tình cảm dành cho sếp cũ, thì bỗng một ngày chính con người “cộc lốc, hay la mắng” ấy lại gọi điện hỏi thăm và hẹn đi cafe với em. Chị hiểu, chỉ trong một phút chốc, chắc chắn em sẽ cảm thấy rất bất ngờ và có phần vui vui ở trong lòng, nhưng cũng không tránh khỏi những phân vân, liệu rằng em có nên gặp gỡ người ấy.
Một năm cũng không phải là khoảng thời gian quá dài, nhưng cũng có thể nó đủ để cho con người ta quên đi được nhiều điều, cân bằng được cảm xúc và cuộc sống cũng có thể sẽ có nhiều đổi thay. Vậy trong thời gian ấy, em cảm nhận về tình cảm em dành cho người ấy như thế nào: có trào lên dữ dội, nhớ nhung hay chỉ cảm thấy hơi xao xuyến một chút thôi. Tất nhiên, với tầm của một người đàn ông thành đạt, lại là một người em ghi nhận có nhiều điểm tốt, nó vừa mang đến cho em sự ngưỡng mộ và cũng mang đến cho em những cảm xúc lạ kì mỗi khi em gặp mặt. Nhưng chị cũng rất ủng hộ sự mạnh mẽ, quyết đoán của em, không để bản thân phải "lấn" vào những thứ không thuộc về mình.
Có lẽ không có cuộc điện thoại ấy thì giờ em vẫn chấp nhận với một cuộc sống mà không có hình bóng của người ấy. Bây giờ em cứ suy nghĩ như thế này nhé: Nếu sếp cũ không liên lạc lại với em thì chắc rằng em cũng không nghĩ đến phương án là nhờ sự tư vấn của anh ấy đúng không nào? Có thể em sẽ tự giải quyết vấn đề hoặc em sẽ tìm kiếm một người nào đó để hỗ trợ. Bên cạnh đó, trước đây em với anh ấy cũng chỉ dừng ở mức độ mối quan hệ đồng nghiệp giữa sếp và nhân viên, nếu anh bỗng dưng nhớ đến em và quan tâm tới em thì trước tiên cứ dừng ở mức độ gọi điện thoại hỏi han nhau, như thế cũng đủ rồi. Bởi em đã cố gắng dứt khoát, đã cố gắng quên, khi em đã đi được một chặng đường khá dài rồi, em có lo sợ khi gặp lại cả em và cả anh ấy đều nảy sinh tình cảm với nhau không, như vậy chẳng phải những cố gắng suốt một thời gian qua của em lại trở nên vô nghĩa.
Có thể sếp cũ hẹn gặp em với tư cách bạn bè hỏi han nhau, nhưng cũng có thể anh ấy có mục đích khác nữa, nhưng chuyên gia trang www.cuasotinhyeu.vn khuyên em hãy suy nghĩ thật kĩ, dùng đến lý trí để đưa ra quyết định em nhé. Chúc em hạnh phúc và luôn thành công trong cuộc sống!